公共行政学的丛林时代

公共行政学的理论丛林,一些观点

1961年12月,孔茨在《管理学会杂志》(The Academy of Management Journal)上发表《管理理论的丛林》一文,在管理学界引起了极大反响。文章中,孔茨把各种有影响、有体系的管理理论概括为六大学派。孔茨认为,管理学自从诞生以后,知识领域在不断扩展,不同学科在互相渗透,科学和技术的进步也对管理带来了巨大影响。另一方面,管理学本身的趣味、隐含的利益、富于挑战性的刺激,使得越来越多不同领域的学者也对管理学产生了浓厚的兴趣,心理学家、社会学家、统计学家、经济学家、数学家、生物学家、政治学家、工商管理学者等,纷纷卷入了这个圈子。这些学者从各自所习惯的视角出发、利用各自擅长的工具和方法,对管理学进行了分析和研究,提出了大量的新的理论和研究范式,使得泰罗和法约尔奠基的管理学犹如热带雨林般成长起来。到1960年代,各种管理理论更是百花齐放、层出不穷。孔茨的结论是:管理学的理论研究进入了“丛林”时代。

孔茨的本意,是希望他的文章能像一把锋利的砍刀,在这片枝节交错、簇叶蔓生的丛林中清理出一条穿越的道路,引领人们走上正确的方向,而至于迷失其中。但是,孔茨后来也许发现,这片丛林比他想像的大得多,几乎无边无际。在他的砍刀砍过的地方,新的枝叶更快地生长出来,有的甚至转眼间长成了参天大树。孔茨试图统一管理理论的目的未能实现,反而引发了更多的争论。从20世纪60年代到80年代,由于有的学派分化成了两个学派(如人类行为学派分化成为人际关系学派和群体行为学派,管理过程学派中分化出了权变理论学派),有的新学派出现了(如社会技术系统学派、经理角色学派等)。正如管理史学家雷恩所形容的那样,孔茨的文章,不像清理道路的砍刀,更像浇灌丛林的雨水,理论的砍刀已经钝了,而丛林更加茂密。对此,孔茨作出了回应,在1980年4月的《管理学会评论》(The Academy of Management Review)上发表了《再论管理理论的丛林》一文,承认理论流派的增加和发展,并对自己原来的观点进行了补充和完善。

在《再论管理理论的丛林》里,孔茨在原有的基础上新增了几个学派,从而使管理学理论学派达到十一个之多,具体包括:经验学派、人际关系学派、群体行为学派、社会协作系统学派、社会技术系统学派、决策理论学派、系统学派、数学学派、权变理论学派、经理角色学派、管理过程学派。孔茨仍然乐观地认为,尽管各个管理流派不同的理论背景,导致它们对管理活动关注的角度不同,所形成的研究重点不同,彼此相互独立,观点各异,方法不同,但他们的基本目的是相同的,在他们发展的历史渊源及论述内容上都存在着相互的影响和交叉重合,它们最终都同管理

学的核心概念和原理结合起来,所以,管理学研究在经过纷扰和迷思之后最终将“走出丛林”,踏上一条整齐而宽阔的发展道路。

孔茨在《再论管理理论的丛林》中对其列举出的十一个学派做了大概的介绍和评价:

1)人际关系学派

这一学派从20世纪60年代的人类行为学派演变而来,孔茨后来对其进行了分解。这一学派的代表人物是主持霍桑实验的梅奥,其最大的特点是重视管理活动中的人员因素。这个学派认为,任何管理,不是通过别人去工作,就是要同别人一道工作,因此,这一学派主张围绕人际关系来展开对管理的研究。这个学派主要采用心理学和社会心理学的方法来研究人与人之间和人群内部的各种现象,从个人的品性动态一直到文化关系,无所不涉及。他们注重个人的心理反应和行为激励,在人际关系、领导艺术和激励等方面成果累累,颇有建树。但是,孔茨揶揄说,没有人否认人在管理中的重要性,问题是人的行为领域不等于管理的领域。就像心脏在人体中是重要的一样,但不能说对心脏的研究等于对人体的研究。

2)群体行为学派

这是从人类行为学派分化出来的另一学派。麦格雷戈是这一学派的代表人物,他继承了梅奥传统而又有创造性发展。这一学派同人际关系学派关系密切,甚至易于混同,但它关心的主要是群体中人的行为,而不是人际关系。如果说人际关系学派以心理学为基础,那么群体行为学派则以社会学为基础,着重研究各种群体行为方式,从小群体的文化和行为方式,到大群体的行为特点,都在它研究之列。它也常被叫做“组织行为学”。所以,群体行为学派更偏重于组织,也更接近于管理。二者的重合,主要表现在社会心理学方面。组织行为学的迅猛发展,显示了群体行为学派对管理的贡献。不过,即便它有着极为重要的影响和极为显赫的地位,我们也不能把组织行为学同管理学画上等号。

3)社会协作系统学派

这个学派的代表人物是巴纳德,后来西蒙等人又扩展了这一学派的领域。在一定意义上,孔茨所说的社会协作系统学派,是指“巴纳德-西蒙理论”。这个学派的贡献主要表现在关于协作系统的创见。它把有组织的企业看成是一个受文化环境的压力和冲突支配的社会有机体,这对管理的理论和实际工作人员都是有帮助的。另外,对组织职权的制度基础的认识,对非正式组织的影响的认识等帮助更大。巴纳德还有其他一些颇有教

益的见解,如他的关于激励的经济性的思想,把社会学认识引入管理实践之中等。孔茨认为,巴纳德的思想实质是社会学的,他把所有的合作群体都叫做“组织”,并力图弄清组织内的文化关系以及这种关系网络的系统性质。这一组织概念同管理学中其他学者所说的组织概念很不一样。西蒙则在理性阐释和行为解读方面对这一学派进一步展开。按照这一学派的解释,管理等于人类的社会协作。当然,这个学派的观点还有内部的细微差异,比如,西蒙强调正式组织,而其他学者则扩及到人类协作关系的所有方面。

孔茨承认,社会协作系统学派对管理学有着非凡的贡献。比如,组织的信息沟通问题,组织权力的制度基础问题,外界对企业的影响问题,非正式组织的性质和作用问题,等等,都由此得到了更深刻的理解。管理学家和经理人员由此可以更清晰地看待文化环境对组织的压力、组织内部的冲突及其消解途径,使组织的理论研究和实际运作更加理性更加明智,更为重视来自社会学的影响。但是,这个学派同其他学派的差别,有些仅仅是出于词义上的分歧。社会系统学派对管理和组织的定义域过于宽泛,反而导致对许多管理基本概念、原则和方法的忽视。

4)社会技术系统学派

这一学派是孔茨在80年代新增的。孔茨认为,英国学者特里斯特(Eric L. Trist)以及由他主持的塔维斯托克研究所(Tavistock Institute of Human Relations)创立了这一学派。他们发现,企业中的技术系统对社会系统有很大的影响,个人态度和群体行为都受到人们在其中工作的技术系统的重大影响。因此,他们认为,必须把企业中的社会系统同技术系统结合起来考虑,而管理者的一项主要任务就是在确保这两个系统做到相互协调。他们既重视人的社会关系,也重视技术对人员的影响。但是,他们并不是技术至上者,而是给予人员的社会关系以同等重视,强调技术系统与社会系统的互动关系。

孔茨强调,这一学派主张企业中应该把技术系统与社会系统综合考虑,做到二者的协调发展。他们的研究,对后来的工作团队建设有着重大影响。英国的女管理学家伍德沃德(Joan Woodward)对其任教的英国东南埃塞克斯学院(South East Essex College of Arts and Technology)当地的上百家公司进行了广泛的调查研究,论证了企业的技术系统与组织系统的相互关系。这一学派,在一定意义上弥补了此前管理学研究的不足,它强调社会系统和技术系统的相互作用,指出管理的效果不仅与人际关系有关,还与工作的技术环境有关。社会技术系统学派偏向于工业工程学,他们的大部分工作限定在工厂或其他生产系统。在孔茨看来,该学派对社会系统与技术系统相互作用的完整分析,对管理的有效性以及相关基础知识的补

充做出了有价值的研究。但是这一学派只关注管理工作的一个具体领域,而不是管理工作的全部内容。

5)系统学派

这一学派也是孔茨在80年代新增补的。系统论尽管30年代就出现了,但直到70年代以后,系统论观点才在管理学中成为热门。人们一般认为,管理学中的系统学派,来自于贝塔朗菲一般系统理论的哲学影响。这一学派人物众多,以卡斯特、罗森茨韦克、约翰逊等人为代表。但孔茨认为,系统学派来自于巴纳德社会系统理论的分化。系统学派主张对管理进行系统分析,不是注重某个局部或者某个要素,而是注重整体以及整体之间的相互关系。这一学派在强调系统之中的作用机制方面,以及在强调系统的等级层次划分方面,还有系统与环境的相互影响方面,都有其优势。孔茨也承认,系统学派的研究,可以提高管理者对内外部环境影响的洞察力,但他也尖锐地指出,系统研究方法虽然看起来很新,但仔细琢磨就会发现,它并不是一种新的科学思想方法。许多经理听到系统论的观点都会惊讶,因为这本来就是他们所熟知的东西。

6)决策理论学派

决策学派的人物众多,西蒙可以说是代表人物之一。孔茨指出,决策学派源自边沁的功利主义,来自经济学的效益算计。这个学派的典型特征之一是其代表人物基本都是没有实践管理经验的学者,而且多数是经济学家。他们重视理性,集中精力于合理决策的选择方法,部分学者的关注点扩展到了心理、社会、决策环境和决策者等方面,而主要分析方法是理性选择工具,所以,他们相当热衷于构建模型和数学分析,动辄使用效益最大化、边际效应、帕累托改进、相关系数和曲线、风险倾向等等经济学术语。

孔茨对西蒙的批评较为直接,他针对西蒙“管理就是决策”的命题提出了反驳。孔茨指出,像西蒙那样认为决策是管理的中心、管理理论依托于决策而渐次展开的设想,有可能偏离管理学过远。因为决策的核心是选择,而选择既有可能是组织的管理行为,也有可能是纯粹的个人行为。孔茨不无幽默地讽喻道:大部分决策理论,不仅适用于美国钢铁公司,而且也适用于漂流到荒岛上的鲁滨逊。除非人们把鲁滨逊式的完全个人的活动也叫做“管理”,否则以决策理论构建管理学的核心就是有问题的。 言下之意,西蒙们没有把握住管理学研究的本质。

7)数学学派

尽管各种管理理论学派都在一定程度上应用数学方法,但只有数学学派把管理看成是一个数学模型和程序的系统。这个学派有一支庞大的队伍,一些知名的运筹学家或运筹分析家就属于这个学派,其基本特征是使用数学模型和程序进行管理学研究。他们的一个永恒的信念就是,只要管理、或组织、或计划、或决策是一个逻辑过程,就能用数学符号和运算关系来予以表示,这个学派的主要方法就是模型。同决策理论学派的差别在于,数学学派务实,集中于生产研究。

在运筹学与生产管理方面,伯法可以看作一个代表。他们被称为运筹学家、系统分析家,虽然他们自己则往往自称为“管理科学家”。

数学方法在管理中确实相当有用,能够为解决复杂的管理问题提供明确简洁的路径,尤其是对于那种想避免管理的复杂性和不确定性的人来说,具有极大的吸引力。但是,孔茨也毫不客气地批评说,数学只是工具,严格来说,数学学派并不能构成一个学派,因为他们不能提出通用的普遍性理论。在这里,孔茨继承了法约尔对数学在管理中所起作用的质疑。他把数学学派列为管理学派之一,并不是对这一学派的承认,而是对现实的一种迁就。

8)权变理论学派

这是70年代以后新出现的学派,代表人物之一是卢桑斯(Fred Luthans),他在1976年出版的著作《管理导论:一种权变方法》

(Introduction to Management: A Contingency Approach),提出了权变理论的基本思路。他的另一篇论文《权变管理理论:走出丛林的道路》(The Contingency Theory of Management: a Path out of the Jungle)直接回应了孔茨的丛林学说,其试图实现管理学的统一愿望与孔茨不谋而合。

权变理论认为,管理者的实际工作取决于所处的环境条件,主张研究情境与管理的对应关系,他们强调管理者的行为取决于相应的环境条件。当然,管理者并不是消极的顺应环境,还会积极地改变环境。权变管理最一般的表述就是“如果……那么……”如果情况是A,那么对应的管理是a;如果情况是B,那么对应的管理是b。用汉语表达,权变理论强调的是因地因时因人因事而制宜。

权变管理同情境管理理论很相似,但情境管理只是强调管理者实际上做些什么决定于既定情境,而权变管理则意味着环境变化同管理决策之间存在着一种积极的相互关系。按权变的观点,管理者可以针对一条装配线的具体情况来确定一种适应于它的高度规范化的组织形式,并考虑二者之间的相互作用。

孔茨对权变学派基本上持肯定态度,他自己也多次表述过“没有一种到处适用的最佳管理方法”。不过他认为,管理情境过于复杂,要想找出环境与管理之间的对应变量关系十分困难。

9)经理角色学派

这是当时最新的一个学派,也是一个以一人之力独自撑起一片理论天地的特殊学派。它的代表人物是明茨伯格。明茨伯格通过观察实际工作中的经理,从经理实际在做什么出发,归纳出了三类十种经理角色,进而把经理工作界定在人际关系、信息沟通、决策三个方面。 孔茨对明茨伯格的工作是赞扬的,他认为明茨伯格回归了早期管理学那种观察实际工作的优良传统,但也指出,这一学派的创建初期样本数量过小,只有五个观察对象。有些经理活动不属于管理范围,而有一些重要的管理活动却没有纳入观测内容,或者没有进行很好的分析。所以,这一学派有待完善。

10)经验学派

孔茨认为戴尔(Ernest Dale)是这一学派的代表,但是后来的人们往往把德鲁克也看作经验学派的巨擘之一。实际上,公认为属于管理过程学派的厄威克(Lydall F. Urwick),可能归入经验学派更合适。他的名著《管理备要》,总结了工业革命以来的众多著名管理思想家,可以看作是同戴尔的《伟大的组织者》殊途同归的另一本经验学派代表作。而且从一定意义上来说,厄威克由于英国传统的濡染,可能经验主义色彩更加浓厚。经验学派主张通过分析经验来研究管理,其基本立足点是比较。

这个学派通过分析经验(常常就是案例)来研究管理,其依据是,管理学者和实际管理工作者通过研究各色各样的成功和失败的管理案例,就能理解管理问题,自然地学会有效管理。戴尔反对管理学中的“普遍原则”,他认为,那种试图建立起管理学普遍原理的著作忽视了具体各别的实际情况,严重脱离了实际,其荒谬之处就像中世纪的经院哲学家讨论一个针尖上能允许多少个天使跳舞一样。他不认为管理是科学,而强调管理是一门艺术。他高度赞扬爱德华兹和汤森1958年出版的《工商企业》一书,因为这本书强调,并不存在组织的一般模式,也不存在普遍正确而适用的工业组织原理,但是,人们能从行为的类似性角度,从别人的经验中进行学习。美国MBA教育中的案例教学法,同经验主义的影响紧密相关。孔茨批评说,管理学不同于海洋法系的法学,它不是遵循判例的。即便是海洋法系,支撑其判例的基石,是那些判决书后面隐藏的更深刻的普遍性法理。所以,孔茨尖锐地指出,戴尔在反对“普遍主义者”的同时,却又奇怪地从实际管理者那些有价值的经验中提取“一般结论”或“一般准则”。所以,孔茨断言,经验学派在研究中得出一般性的结论时,实际上就已经变成了管理过程学派。管理过程学派不但不排斥经验,反而高度重视经验。

厄威克之所以没有被人们归入经验学派,就是他在经验总结中承认普遍性原理。德鲁克反对别人把他归入经验学派,也同此有关。

11)管理过程学派

这是孔茨最重视、而且基本上是全面褒扬的一个学派。在孔茨眼里,这一学派才是管理理论的主旋律。之所以称其为管理过程学派,是因为这一学派把管理看做是在组织中通过别人或同别人一起完成工作的过程,应该分析这一过程,从理论上加以概括,确定一些基础性的原理,并由此形成一种管理理论。有了管理理论,就可以通过研究、通过对原理的实验、通过传授管理过程中包含的基本原则而改进管理的实践。它把管理看作是一种由组织进行的完成工作的过程。这一学派的鼻祖是法约尔,以五大要素和十四条原则的基本框架,奠定了这个学派的根基。第二代以厄威克和古立克等人为代表,他们在法约尔的基础上进一步梳理和分析管理活动,提出了不少新的学说,比如古立克的POSDCoRB七职能说(七种管理职能的英文字头缩写)和部门分工准则,厄威克对管理经验的深入发掘和对管理原则的不断扩充,使法约尔的理论得到了新的发展。

但是,在1949年法约尔的著作没有翻译为英文之前,他的理论在企业经营的实际活动中影响有限,泰罗的光辉掩盖了法约尔的光芒,第二代对这一学派的探索,主要还是一种学界的思考。到1950年代以后,这一学派的影响迅速扩大,无论是企业还是政府,都开始以法约尔理论来指导并衡量自己的管理工作,由此使这一学派成为在管理领域影响最大的学派,涉足其中的学者也越来越多。而孔茨自己则当仁不让地以倡导和弘扬这一学派作为自己的使命。所以,人们一般把孔茨看作这一学派的第三代代表。

管理过程学派的基本方法是职能分析。职能分析的过程涵盖四个问题:①该职能的特质是什么;②该职能的目的是什么;③该职能的结构如何;④该职能的过程如何。

其基本思想(孔茨把它称为信念)包括以下7个内容:

①管理是一个过程,能够通过对管理职能的分析,建立起认知管理的理性知识体系;②这一知识体系以现实的管理经验作为基础,也就是说,它的基本方法在哲学上属于经验主义,根据不同经验提炼出的真知灼见和基本原理,能够在人们理解和改进管理时指明方向,形成启示;③这些基本原理能够成为研究活动的切入点,人们正是从这些原理入手来探究管理,反过来又用深化了的原理来提高它在实践中的意义和适用性;④这些原理能够为管理理论的建构提供要素和结构,但这些原理并不天然正确,它可以被不断修正;⑤管理活动是一种能够认知和学习的技能,从性质上讲,

管理技能同医学的治病技能、工程学的建造技能没有什么两样,它能在实践中根据原理的启发和理解不断改进;⑥现实中的管理人员在特定的环境中,有可能违背某项管理原理,或者采用管理学以外的措施或手段改进管理活动,但这不等于这些原理不可靠,正如医生有可能违反医学原理、有可能用非医学手段治病一样,建筑师也有可能违背工程原理、也有可能采用非工程手段,我们并不能由此而认为生物学和物理学的原理有问题,管理学原理同样如此;⑦任何学科,它的存在首先建立在“分科”的基础上。虽然管理活动会受到多种因素的影响,但我们没有必要把所有影响管理活动的知识都纳入管理学领域,正如物理学不探讨事物的化学结构、生物学不探讨事物的物理性能那样,只有界定学科边界,才能真正使管理学走向科学。

孔茨对管理学流派的梳理和划分,具有重大的学术意义。在一定意义上,他不仅指出了不同学派的渊源、侧重、特点与贡献,而且探究了学派之间的相互关系及其在管理学发展中的学术价值。尽管许多人不赞成孔茨统一管理学的想法,却高度承认他对学派的界定。即便是别人对孔茨的批评,也都是以他的学派划分作为立论基础的。可以说,孔茨的丛林说成为众矢之的,正好从另一角度反映出他的丛林说已经成为管理学派的分析范式。这一分析范式,对管理学的发展产生了深远影响。

另外,值得强调的一点是,孔茨在《再论管理理论的丛林》中指出,在20世纪早期从事管理理论的研究和著述的,都是有实际管理经验的人员,如泰罗在米德维尔钢铁公司和伯利恒钢铁公司从事过工程、管理和咨询工作;法约尔是法国科芒特里-富香博-德卡维尔矿冶公司总经理;穆尼是美国通用汽车公司总经理等。但从20世纪50年代中期以来,从事管理理论研究的却主要是高等学府中受过专门训练但却缺乏实际管理经验的人,这有点像医学院里教外科学的教授,却从来不曾给病人做过外科手术,于是难免造成混乱,并失去实际管理人员的信任。

本人非常赞同管理过程学派的观点,因为在我看来,管理就是一种由组织(而不是个人)进行的完成工作的过程,其目的在于帮助组织(而不是个人)实现其目标。这才是管理的本质和终极价值。当然,不同性质的组织,其目标可能不一样:工商企业更强调效率,而公共组织更注重在效率和公平间找到平衡。但是,无论哪一种管理理论,如果不能帮助组织实现其目标,就不能称之为有效的理论。管理学理论多如繁星,但这是检验其有效性、合理性的基本标准和尺度。

如果用“过程—目标”作为检验管理理论有效性的标准,在所有的十一种管理学理论学派中,只有管理过程学派提供了一个完整的体系和框架,其他的理论各有其道理,但其视角相对狭窄,有的否认管理的“过程—目标”的本质,有的只探究了管理过程当中某个局部的问题,弥补了过程学派的一些(甚至是严重的)缺憾,但他们都不能很好地解释如何通过其倡导的管理理念最终达到组织的根本的整体目标。就像孔茨所说,“可以把其他学派的贡献融合进(过程学派)这一理论体系,但是,这绝不意味着用社会学、心理学、经济学乃至物理学和生物学的视角和方法可以建立完整的管理学理论体系。”

沿着别人踏出来的小径穿过这片公共行政学的理论丛林,站在边缘处向着枝横节错、云蒸雾罩的腹地回望,忽然想到那段已经被千万人引用过的诗句:众里寻他千百度,暮然回首,那人却在灯火阑珊处。确实是陈词滥调了一些,但确实也最能表达我此时的心情。 Chúc mừng hoa rừng lý thuyết về hành chính công và một điểm tôi

(Đối với đào tạo có hệ thống không nhận được trong lý thuyết hành chính công cho tôi, trong vôi lao vào nhỏ so le, sắc màu rực rỡ tán lá rừng già trước khi nó có một thành phần và phân phối của sự hiểu biết tổng thể của khu rừng với một đoàn thám hiểm cho người dân Amazon nắm tay có thể là một bản đồ rừng và một la bàn cũng rất quan trọng, vì thế, tôi khám phá trong tương lai khi một khu vực cụ thể bởi vì họ có thể không định hướng cho mình và không bị mất chúng, vì vậy tôi đã chọn bài giảng trên này Các khu rừng nhiệt đới nhìn ra cái gọi là đầy đủ các ý tưởng được như thế, để sắp xếp ra ý tưởng tương lai của tôi đọc, và đặt một nền tảng cần lưu ý là hầu hết các công việc được lựa chọn và tích hợp các thông tin trực tuyến, không phải quan điểm của tôi - -. trừ ba đoạn cuối cùng)

1961 Tháng Mười Hai, Kuntz trong "Học viện Quản lý Tạp chí" (Học viện Quản lý Tạp chí) công bố "lý thuyết quản lý rừng", một văn bản, trong giới quản lý thu hút được một phản ứng tuyệt vời. Điều, có ảnh hưởng khác nhau Koontz, một hệ thống lý thuyết quản lý tổng hợp thành sáu trường học. Koontz tin rằng quản lý kể từ khi sinh ra, trong lĩnh vực mở rộng của kiến thức thâm nhập lẫn nhau, các lĩnh vực khác nhau, tiến bộ khoa học và công nghệ đã có tác động lớn về quản lý. Mặt khác, quan tâm quản lý của riêng, lợi ích ẩn, thách thức kích thích, làm cho các học giả hơn và nhiều hơn nữa trong các lĩnh vực khác nhau của quản lý đã có một quan tâm mạnh mẽ, nhà tâm lý học, xã hội học, và thống kê các nhà khoa học, nhà kinh tế, các nhà toán học, sinh học, các nhà khoa học chính trị, học giả, kinh doanh, hành chính, đã tham gia vào vòng tròn này. Các học giả đã quen với quan điểm của họ, sử dụng tốt

các công cụ và phương pháp của họ để phân tích các quản lý và nghiên cứu, đưa ra một số lý thuyết mới và mô hình nghiên cứu, làm nền tảng của Taylor và Fayol quản lý như rừng mưa nhiệt đới như để lớn lên. Để những năm 1960, một loạt các lý thuyết quản lý đang phát triển, vô tận. Kuntz kết luận rằng: nghiên cứu lý thuyết quản lý vào kỷ nguyên "rừng rậm".

Koontz là ý định của bài báo của ông có thể được giống như một Machete sắc nét, trong thập nhỏ, sắc màu rực rỡ của tán lá rừng để xóa thông qua đường bộ, để lãnh đạo nhân dân đi đúng hướng, như đối với các bị mất một. Tuy nhiên, Kuntz có lẽ phát hiện ra, khu rừng này là lớn hơn nhiều hơn ông tưởng tượng, gần như vô hạn. Knifed cắt giảm của mình trong các nơi, các ngành mới phát triển ra nhanh chóng hơn, và một số thậm chí đã trở thành một cây khổng lồ dài ngay lập tức. Koontz cố gắng để thống nhất quản lý đã không đạt được mục đích của lý

thuyết, nhưng đã dẫn đến tranh cãi hơn. Từ những năm 1960 đến năm 1980, như một số trường chia thành hai trường phái tư tưởng (như hành vi con người, trường học quan hệ con người và nhà trường được chia thành các nhóm của trường quản lý hành vi trong quá trình của sự khác biệt của một trường học lý thuyết phòng), và học một số mới có (như trường học-kỹ thuật hệ thống xã hội, vai trò của nhà quản lý trường học, vv). Khi quản lý được mô tả bởi các sử gia như Rennes, Coontz của bài viết, như thanh toán bù trừ dao phay đường, giống như một nước mưa rừng, các lý thuyết đã được dao cùn, trong khi các khu rừng dày đặc hơn. Về vấn đề này, Kuntz trả lời, vào tháng Tư năm 1980, "Học viện Quản Lý" (Học viện Quản lý Review) xuất bản "khác về lý thuyết quản lý rừng", một văn bản, tăng sự công nhận của lý thuyết và phát triển của trường học, và điểm ban đầu của họ xem được bổ sung và cải thiện. Trong "hơn trên các lý thuyết quản lý rừng", các Kuntz ban đầu được gửi vào cơ sở của một số trường học của tư tưởng, để quản lý lý thuyết đến trường như nhiều như mười một, bao gồm: kinh nghiệm trong trường học, trường học của các mối quan hệ giữa các cá nhân, nhóm hành vi trong trường học , trường học của các hệ thống hợp tác xã hội, kỹ thuật hệ thống trường học, lý thuyết ra quyết định, hệ thống trường học, trường học toán học, phòng học lý thuyết, vai trò của nhà quản lý trường học, quá trình quản lý trường học. Kuntz vẫn lạc quan rằng, mặc dù các trường học quản lý khác nhau của nền tảng lý thuyết khác nhau, khiến chúng tập trung vào quan điểm của hoạt động quản lý khác nhau, nghiên cứu tập trung vào sự hình thành khác nhau, cách độc lập với nhau, những ý tưởng khác nhau, khác nhau, nhưng mục đích cơ bản của họ là như nhau, trong lịch sử phát triển của họ và thảo luận các nội dung của sự tồn tại của cả hai ảnh hưởng lẫn nhau và qua sự trùng hợp-, họ kết thúc với sự quản lý của các khái niệm cốt lõi và nguyên tắc với nhau, vì vậy, sau khi những rắc rối trong các ngành khoa học quản lý và huyền thoại sau khi trận chung kết sẽ được "ra khỏi rừng", một chân gọn gàng rộng con đường phát triển.

Kuntz trong "thêm về lý thuyết quản lý rừng" trong danh sách của mười về một trường học để làm việc giới thiệu và đánh giá:

1) giữa các cá nhân trường học

Các trường từ trường học năm 1960 của hành vi con người tiến hóa, phân hủy Kuntz đã được thực hiện sau đó. Đại diện của nhà trường là chủ tịch Mayo Hawthorne thí nghiệm, tính năng của nó lớn nhất là sự nhấn mạnh vào yếu tố con người trong hoạt động quản lý. Điều này trường tư tưởng, bất kỳ quản lý, không thông qua người khác để làm việc, nó là cần thiết để làm việc với những người khác, do đó, trường này chủ trương mở rộng xung quanh các mối quan hệ của nghiên cứu quản lý. Nhà trường chủ yếu là tâm lý và cách tiếp cận tâm lý học xã hội để nghiên cứu cách mọi người và các nhóm trong một loạt các hiện tượng, từ các cá nhân cho các nhân vật văn hóa của mối quan hệ năng động đã được, không có gì là liên quan. Họ tập trung vào các phản ứng tâm lý cá nhân và khuyến khích hành vi, trong mối quan hệ giao tiếp, lãnh đạo và động lực và kết quả như vậy rất nhiều, nhiều thành tích. Tuy nhiên, Kuntz nhạo báng mà không ai có thể phủ nhận tầm quan trọng của người dân trong quản lý, hành vi con người không bằng các lĩnh vực lĩnh vực quản lý. Khi trái tim là quan trọng trong cơ thể như nhau, nhưng không thể nói rằng nghiên cứu này là bằng với trung tâm của nghiên cứu trên cơ thể con người.

2) nhóm hành vi trong trường học

Đây là một trường học của hành vi con người tách ra từ các trường khác. McGregor là người đại diện của trường, ông được thừa hưởng truyền thống và có một sự phát triển sáng tạo của Mayo. Đóng các mối quan hệ với nhà trường trường này, thậm chí dễ nhầm lẫn, nhưng nó là chủ yếu liên quan đến hành vi của nhóm người, chứ không phải là mối quan hệ. Nếu trường cá của tâm lý học dựa trên, sau đó các nhóm xã hội học về hành vi dựa trên địa điểm trường học, tập trung vào hành vi của các nhóm khác nhau, các nhóm nhỏ, văn hóa và hành vi, hành vi của các nhóm lớn các tính năng, tất cả trong nghiên cứu của mình ra ngoài. Nó cũng thường được gọi là "hành vi tổ chức." Do đó, nhấn mạnh hơn về hành vi tổ chức nhóm trong trường học, nhưng cũng gần gũi hơn với quản lý. Chồng chéo giữa hai, chủ yếu là về tâm lý học xã hội. Sự phát triển nhanh chóng của hành vi tổ chức, nhóm hành vi thể hiện sự đóng góp của các trường quản lý. Tuy nhiên, ngay cả khi nó có một ảnh hưởng rất quan trọng và một vị trí rất nổi bật, chúng tôi không thể đánh đồng với hành vi tổ chức quản lý.

3) Hệ thống trường học của các hợp tác xã hội

Người đại diện của nhà trường là Barnard, và sau này Simon và những người khác cũng đã mở rộng diện tích của nhà trường. Trong một nghĩa nào đó, Kuntz cho biết hệ thống trường học của hợp tác xã hội, là "Barnard -. Simon lý thuyết" Đóng góp chính của hiệu suất này trên hệ thống trường học của sự hợp tác sáng tạo. Nó được tổ chức như

một doanh nghiệp bởi môi trường văn hóa của sự căng thẳng và xung đột sinh vật thống trị xã hội, quản lý lý thuyết và thực hành được nhân viên hữu ích. Ngoài ra, hệ thống các cơ quan dựa trên sự hiểu biết của tổ chức về tác động của các tổ chức chính thức của nhận thức để giúp đỡ nhiều hơn. Barnard, có tính hướng dẫn những hiểu biết khá khác, chẳng hạn như báo cáo của mình trên những ý tưởng khuyến khích kinh tế, xã hội học của thực tiễn quản lý kiến thức đưa vào khác. Coontz tin rằng bản chất của xã hội học tại Barnard suy nghĩ, ông đặt tất cả các nhóm hợp tác được gọi là "tổ chức", và cố gắng để hiểu các mối quan hệ văn hóa trong tổ chức và bản chất của hệ thống mạng lưới mối quan hệ này. Khái niệm về học giả tổ chức với sự quản lý của các tổ chức khác, cho biết khái niệm này là rất khác nhau. Simon hành vi trong một giải thích hợp lý trong việc giải thích và tiếp tục mở rộng các trường học. Theo trường phái này giải thích, quản lý, bằng sự phối hợp xã hội của con người. Tất nhiên, điểm trường xem có những sắc thái trong phạm vi, ví dụ, Simon nhấn mạnh rằng các tổ chức chính thức, và các học giả khác sẽ mở rộng đến tất cả các khía cạnh của mối quan hệ của con người hợp tác.

Koontz trường thừa nhận hệ thống quản lý xã hội của sự hợp tác có đóng góp đáng kể. Ví dụ, vấn đề truyền thông của tổ chức, cơ sở thể chế của các vấn đề tổ chức quyền lực, tác động của bên ngoài của

doanh nghiệp, bản chất và vai trò của tổ chức chính thức, và như vậy, là như vậy, có được một sự hiểu biết sâu sắc hơn. Quản lý khoa học và quản lý rõ ràng hơn có thể nhìn vào môi trường văn hóa của áp lực của tổ chức, và tiêu hóa của xung đột trong tổ chức có nghĩa là việc tổ chức nghiên cứu lý thuyết và hoạt động thực tế của sự chú ý khôn ngoan hợp lý hơn nhiều, từ xã hội học tác động. Tuy nhiên, sự khác biệt này trong trường học với các trường khác, một số chỉ dành cho những khác biệt ngữ nghĩa. Hệ thống trường học Xã hội quản lý và tổ chức của tên miền là quá rộng, nhưng nguyên nhân cơ bản của khái niệm quản lý nhiều người, nguyên tắc và phương pháp bỏ bê.

4) phát triển kinh tế-kỹ thuật hệ thống trường học

Nhà trường là Coontz được thêm vào trong những năm 1980. Coontz tin rằng các học giả Anh Trieste (Eric L. Trist), và chủ trì bởi Tavistock Viện của ông (Tavistock Học viện Quan hệ con người) thành lập trường. Họ phát hiện rằng các công ty trong hệ thống công nghệ để có một tác động lớn đến hệ thống xã hội, thái độ cá nhân và nhóm hành vi trong đó mọi người có thể hệ thống kỹ thuật của các tác động đáng kể. Vì vậy, họ tin rằng, doanh nghiệp phải được coi là hệ thống xã hội cùng với hệ thống kỹ thuật, và nhiệm vụ chính của nhà quản lý là đảm bảo sự phối hợp giữa hai hệ thống làm. Họ chỉ chú ý đến quan hệ xã hội của người dân, mà còn quan tâm đến tác động của nhân viên công nghệ trên. Tuy nhiên, họ không phải là công nghệ theo định hướng người, nhưng để cung cấp cho người quan trọng bằng quan hệ xã hội, nhấn mạnh các hệ thống kỹ thuật và hệ thống tương tác xã hội.

Koontz nhấn mạnh rằng nhà trường nên yêu cầu hệ thống công nghệ các doanh nghiệp và hệ thống xã hội vào tài khoản, làm các việc phát triển phối hợp giữa hai người. Nghiên cứu của họ, công việc xây dựng đội ngũ và sau đó có tác động lớn. Nữ quản lý của các nhà khoa học Anh Woodward (Joan Woodward) để dạy cho họ Đông Anh 南埃塞克斯 College (Đông Nam Essex Cao đẳng Nghệ thuật và Công nghệ) hàng trăm công ty địa phương tiến hành nghiên cứu sâu rộng, trình diễn của công ty kỹ thuật hệ thống và mối quan hệ giữa các hệ thống tổ chức. Các trường học, trong một cảm giác, để bù đắp cho việc thiếu các

nghiên cứu trước đây quản lý, trong đó nhấn mạnh các hệ thống xã hội và hệ thống kỹ thuật tương tác không chỉ với các hiệu ứng mà việc quản lý mối quan hệ, mà còn với môi trường kỹ thuật. Thiên vị trong lợi của hệ thống trường học phát triển kinh tế-kỹ thuật của công nghiệp kỹ thuật, hầu hết công việc của họ chỉ giới hạn trong các nhà máy hoặc các hệ thống sản xuất khác. Trong Koontz xem, các hệ thống trường học của tương tác xã hội giữa hệ thống và phân tích đầy đủ về hiệu quả của

quản lý và kiến thức cơ bản để thực hiện một nghiên cứu bổ sung có giá trị. Tuy nhiên, trường này chỉ quan tâm đến việc quản lý của một khu vực cụ thể, chứ không phải là quản lý toàn bộ nội dung.

5) Hệ thống trường học

Nhà trường cũng Kuntz mới bổ sung trong những năm 1980. Mặc dù hệ thống lý thuyết xuất hiện trong những năm 1930, nhưng cho đến 70 năm sau, quan điểm lý thuyết hệ thống chỉ xem trở nên phổ biến trong quản lý. Nó thường tin rằng quản lý của hệ thống trường học, từ lý

thuyết Bertalanffy của hệ thống nói chung, triết lý của tác động. Trường này nhiều người, để Custer, Rosenzweig, thay mặt cho Johnson và những người khác. Nhưng Coontz tin rằng hệ thống trường học từ các hệ thống xã hội khác biệt lý thuyết Barnard. Trường quản lý hệ thống, một phân tích có hệ thống các đề xuất, không tập trung vào một địa phương hoặc một nhân tố, nhưng thay vì tập trung vào toàn bộ và mối quan hệ tổng thể giữa. Hệ thống trường học giữa các cơ chế căng thẳng của hành động, và nhấn mạnh của hệ thống phân cấp, phân chia, có hệ thống trong tương tác với môi trường, có lợi thế của nó. Coontz cũng thừa nhận rằng hệ thống trường học của nghiên cứu, nhà quản lý có thể cải thiện các tác động môi trường của cái nhìn sâu sắc nội bộ và bên ngoài, nhưng ông cũng lưu ý rằng mặc dù cay hệ thống các phương

pháp nghiên cứu trông rất mới, nhưng để tiêu hóa sẽ thấy rằng nó không phải là một các loại tư tưởng khoa học mới. Nhiều nhà quản lý sẽ nghe các lý thuyết hệ thống quan điểm ngạc nhiên, bởi vì nó thực sự những gì họ biết.

6) ra quyết định lý thuyết

Làm cho người học nhiều, Simon có thể nói để đại diện cho những con số. Coontz cho biết, từ trường của Jeremy Bentham ra quyết định thực dụng, những lợi ích từ các tính toán kinh tế. Một tính năng tiêu biểu của trường phái này là đại diện của nó là không thực tế kinh nghiệm

quản lý trong học thuật cơ bản, và nhất là kinh tế. Họ chú trọng đến một quyết định hợp lý hợp lý, tập trung vào việc lựa chọn các phương pháp, một số học giả tập trung mở rộng đến, tâm lý xã hội, môi trường ra quyết định và hoạch định chính sách, vv, và các công cụ chính của phân tích lựa chọn hợp lý, do đó, họ rất quan tâm để xây dựng mô hình và toán học phân tích, thường được sử dụng hiệu quả tối đa, hiệu ứng biên, cải thiện Pareto, hệ số tương quan và đường cong, sở thích rủi ro, và như vậy về mặt kinh tế.

Coontz trực tiếp hơn những lời chỉ trích của Simon, Simon, cho mình "quản lý là ra quyết định" đề xuất đưa ra để bác bỏ. Koontz cho rằng, việc ra quyết định, cũng giống như Simon là trung tâm của quản lý, ra quyết định và lý thuyết quản lý dần dần bắt đầu dựa vào ý tưởng, quản lý có thể đi chệch quá xa. Khi ra quyết định là cốt lõi của sự lựa chọn, sự lựa chọn của cả hai phương thức quản lý của tổ chức có thể được, có thể có hành vi hoàn toàn cá nhân. Coontz nói, không phải không có câu chuyện ngụ ngôn, hài hước: phần lớn các lý thuyết quyết định, không chỉ áp dụng cho Tổng công ty Thép Hoa Kỳ, mà còn cho trôi dạt đến

Robinson trên đảo sa mạc. Trừ khi nó hoàn toàn cá nhân cho Robinson loại hoạt động, còn được gọi là "quản lý", hoặc để xây dựng một lý thuyết quyết định quản lý là cốt lõi của vấn đề. Điều này ngụ ý rằng Simon đã không nắm bắt được bản chất của nghiên cứu quản lý.

7) Trường Toán học

Mặc dù các trường khác nhau của lý thuyết quản lý ở một mức độ, áp dụng các phương pháp toán học, nhưng chỉ như là một trường toán học của mô hình quản lý và chương trình một hệ thống toán học. Trường có một đội bóng lớn, một số nhà nổi tiếng hoặc nghiên cứu các hoạt động hậu cần các nhà phân tích thuộc về trường này, đặc điểm cơ bản của nó là sử dụng các mô hình toán học và thủ tục quản lý nghiên cứu. Đức tin của họ là một, đời đời, miễn là việc quản lý, tổ chức, hoặc kế hoạch, hoặc ra quyết định là một quá trình hợp lý, có thể sử dụng ký hiệu toán học và mối quan hệ nhà khai thác để thể nói rằng phương pháp chính của trường là mô hình. Sự khác biệt với các lý thuyết ra quyết định là một trường học thực dụng của toán học, tập trung vào nghiên cứu sản xuất.

Trong hoạt động nghiên cứu và quản lý sản xuất, Burton có thể được xem như một đại diện. Chúng được gọi là nhà hoạt động nghiên cứu, các nhà phân tích hệ thống, mặc dù bản thân họ thường tuyên bố là "nhà khoa học quản lý."

Phương pháp toán học trong quản lý thực sự là khá hữu ích cho các giải pháp của vấn đề quản lý phức tạp để cung cấp đường dẫn rõ ràng và súc tích, đặc biệt là cho các loại quản lý muốn tránh sự phức tạp và

không chắc chắn của người dân, có sức hấp dẫn lớn. Nhưng cũng thẳng thắn chỉ trích Coontz, toán học chỉ là một công cụ, nói đúng, toán học, trường học và không phải là một trường học, bởi vì họ không có thể đề nghị một lý thuyết chung chung. Ở đây, Kuntz thừa kế Fayol về vai trò

của toán học trong các thách thức quản lý. Trường học của ông về toán học như một trường học của quản lý, không công nhận của trường phái này, nhưng thực tế của phù hợp với một.

8) Các phòng học lý thuyết

Đây là đang nổi lên 70 năm sau khi trường học, một đại diện là

Lusang Si (Fred Luthans), xuất bản năm 1976 cuốn sách "Giới thiệu về quản lý: một cách tiếp cận dự phòng" (Giới thiệu về quản lý: Một cách tiếp cận dự phòng), đề xuất một lý thuyết dự phòng trong những ý tưởng cơ bản. Một bài báo của "lý thuyết quản lý phòng: cách ra khỏi rừng" của ông (Lý thuyết dự phòng của quản lý: một con đường ra khỏi Jungle) trong phản ứng trực tiếp đến rừng Kuntz học thuyết, và những nỗ lực của mình để đạt được một quản lý thống nhất và mong muốn Kuntz trùng.

Dự phòng lý thuyết cho rằng các nhà quản lý của môi trường phụ thuộc vào các điều kiện làm việc thực tế, ủng hộ việc nghiên cứu tương ứng giữa bối cảnh và quản lý, họ nhấn mạnh đến hành vi của các nhà quản lý phụ thuộc vào điều kiện môi trường tương ứng. Tất nhiên, người quản lý không phải là một phản ứng tiêu cực đến môi trường, mà còn thay đổi tích cực trong môi trường. Dự phòng quản lý là sự biểu hiện chung nhất, "nếu ... thì ..." Nếu tình trạng này là A, sau đó việc quản lý tương ứng là một; Nếu tình hình là B, sau đó việc quản lý tương ứng là b. Biểu hiện trong lý thuyết của Trung Quốc phòng, nhấn mạnh rằng người dân từ nơi này đến nơi do do do các sự cố và thích hợp.

Dự phòng quản lý với lý thuyết quản lý là tình huống rất giống nhau, nhưng tình huống quản lý căng thẳng là những gì thực sự làm nhà quản lý phụ thuộc vào bối cảnh thành lập, quản lý và dự phòng có nghĩa là thay đổi trong môi trường tồn tại giữa các quyết định quản lý với một tương quan tích cực. Bằng quan điểm dự phòng, quản lý có thể giải

quyết các hoàn cảnh cụ thể của một dây chuyền lắp ráp để xác định một sự thích nghi cao để hình thành quy định của tổ chức, và để xem xét sự tương tác giữa hai người.

Kuntz cho dự phòng về cơ bản tích cực về trường học, ông đã nhiều lần bày tỏ chính mình, "Không có phổ áp dụng biện pháp quản lý tốt nhất." Tuy nhiên, ông tin rằng, tình hình quản lý là quá phức tạp, để xác định các biến môi trường và mối quan hệ tương ứng giữa quản lý rất khó khăn.

9) vai trò của nhà quản lý trường học

Đây là mới nhất trong một trường học, là một người đàn ông một mình xử lý một thế giới lý thuyết của trường đặc biệt. Nó là đại diện của Mintzberg. Mintzberg bằng cách quan sát công việc thực tế của nhà quản lý, từ quản lý thực sự bắt đầu, tổng kết ba loại mười loại vai trò quản lý, sau đó công việc của nhà quản lý để xác định các mối quan hệ, thông tin, truyền thông, ra quyết định trong ba lĩnh vực. Kuntz Mintzberg của công việc được khen ngợi, ông nghĩ sự trở lại đầu Mintzberg quan sát thấy rằng việc quản lý thực tế truyền thống làm việc tốt, nhưng cũng

chỉ ra rằng nhà trường là quá nhỏ để tạo ra các kích thước mẫu ban đầu, chỉ có năm quan sát đối tượng. Một số nhà quản lý không thuộc phạm vi hoạt động quản lý, và có một số hoạt động quản lý quan trọng không có trong thành phần quan sát, hoặc phân tích không tốt. Vì vậy, nhà trường cần phải được cải thiện.

10) kinh nghiệm trong trường học

Kuntz rằng Dell (Ernest Dale) là đại diện của trường, nhưng sau đó người ta thường thấy như Drucker đã có một trường khổng lồ của kinh nghiệm. Trong thực tế, quá trình quản lý trường học được công nhận là thuộc Urwick (Lydall F. Urwick), có thể được phân loại như một kinh

nghiệm học thích hợp hơn. Nổi tiếng của ông "quản lý chuẩn bị để", tổng kết nhiều người nổi tiếng kể từ khi nhà tư tưởng quản lý công nghiệp cách mạng, với Dell có thể được xem như là một kinh nghiệm "tổ chức tuyệt vời" điều tương tự với một trường khác trong kiệt tác này. Và một nghĩa nào đó, Urwick như Ruran truyền thống của Anh, có thể thực nghiệm màu sắc mạnh hơn. Kinh nghiệm thông qua việc phân tích các yêu sách của kinh nghiệm trong trường học để nghiên cứu quản lý, điểm cơ bản bắt đầu có sự so sánh.

Bằng cách phân tích các kinh nghiệm của trường này (thường là trường hợp) để nghiên cứu quản lý trên cơ sở rằng các học giả quản lý và các học viên thông qua việc quản lý hiệu quả các loại khác nhau của sự thành công và thất bại của các kịch bản quản lý, chúng ta có thể hiểu được vấn đề quản lý, tự nhiên học cách quản lý hiệu quả. Dell đối với quản lý trong các "nguyên tắc chung", ông tin rằng cố gắng thiết lập những nguyên tắc chung của cuốn sách quản lý bỏ qua tình hình cụ thể thực tế của mỗi khác, nghiêm túc đã ly dị từ thực tế, phi lý của nó như là scholastics thời trung cổ thảo luận về một đầu vào có bao nhiêu thiên thần có thể nhảy để cho phép như vậy. Ông không nghĩ rằng quản lý là khoa học, quản lý và căng thẳng là một nghệ thuật. Ông đánh giá cao Edwards và Townsend năm 1958, xuất bản các "doanh nghiệp thương mại", một cuốn sách bởi vì cuốn sách nhấn mạnh, không có mô hình chung của các tổ chức, không có chính xác và phổ quát áp dụng cho lý thuyết tổ chức công nghiệp, tuy nhiên, những người từ tương tự như quan điểm của hành vi, từ kinh nghiệm của người khác để học. Quản trị Kinh doanh giáo dục trong các trường hợp phương pháp Mỹ, với những ảnh hưởng thực nghiệm liên quan chặt chẽ. Kuntz chỉ trích quản lý là khác nhau từ các bộ phận pháp luật của pháp luật về biển, nó không phải là tiền lệ để làm theo. Ngay cả Bộ Luật biển, hỗ trợ nền tảng của trường hợp của họ, là ẩn đằng sau những bản án sâu sắc hơn phổ quát luật học. Vì vậy, Kuntz chua cay, Dell đối lập với "phổ quát", nhưng, kỳ lạ đủ, từ kinh nghiệm thực tế của các nhà quản lý để trích xuất những "kết luận chung" có giá trị hay "quy luật chung." Vì vậy, Coontz khẳng định, kinh nghiệm trường học trong nghiên cứu để rút ra kết luận chung, có hiệu lực, đã trở thành một quá trình quản lý trường học. Không chỉ không loại trừ kinh nghiệm quản lý quá trình học, nhưng rất coi trọng

kinh nghiệm. Urwick lý do không được bao gồm trong học kinh nghiệm, bài học kinh nghiệm trong công nhận của ông về các phổ quát của

nguyên tắc. Drucker đối với những người kinh nghiệm học mùa thu của mình, nhưng cũng với điều này.

11) quá trình quản lý trường học

Đây là chú ý nhất của Koontz, nhưng cơ bản là một lời khen đầy đủ của một trường học. Trong mắt của Koontz, trường học này là chủ đề chính của lý thuyết quản lý. Nó được gọi là quá trình quản lý trường học, bởi vì các quản lý của nhà trường như những người khác trong tổ chức hoặc bằng cách làm việc với người khác để hoàn tất quá trình cùng nhau, chúng ta nên phân tích quá trình này có thể được mô tả về mặt lý thuyết, để xác định một số cơ bản nguyên tắc, và do đó hình thành một lý thuyết quản lý. Với các lý thuyết quản lý họ có thể, thông qua nghiên cứu, thông qua các nguyên tắc của thí nghiệm, quá trình quản lý bằng cách dạy các nguyên tắc cơ bản có trong các thực hành quản lý được cải thiện. Đó là quản lý như một tác phẩm hoàn chỉnh do tổ chức của quá trình. Trường này là người khởi của Fayol đến năm yếu tố và khuôn khổ cơ bản của 14 nguyên tắc, đặt nền móng của trường phái này. Thế hệ thứ hai để Urwick và đại diện của người cổ đại như Rickettsia, họ tiếp tục trên cơ sở của Fayol phân loại và phân tích hoạt động quản lý, thực hiện rất nhiều học thuyết mới, chẳng hạn như các cổ gram POSDCoRB seven chức năng của các ông (bảy quản lý chức năng của chữ viết tắt chữ đầu tiên) và phân chia của tiêu chuẩn lao động, Urwick chiều sâu kinh nghiệm quản lý và nguyên tắc quản lý để khám phá sự mở rộng của lý thuyết Fayol của của sự phát triển mới.

Tuy nhiên, trong năm 1949, công việc của Fayol không được dịch sang tiếng Anh trước đây, và lý thuyết của ông trong các hoạt động kinh doanh thực tế của các tác động hạn chế các sáng che khuất ánh sáng của Taylor Fayol, thế hệ thứ hai của thăm dò của trường phái này , hoặc một chính học suy nghĩ. Sau những năm 1950, nhà trường đã mở rộng nhanh chóng, cho dù doanh nghiệp hoặc chính phủ, đang bắt đầu lý thuyết Fayol hướng dẫn và biện pháp quản lý riêng của họ, vì thế cho phép nhà trường để trở thành ảnh hưởng lớn nhất trong các trường học quản lý, Một trong những học giả tham gia vào nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Các Kuntz mình trách nhiệm và ủng hộ và thúc đẩy các trường học là nhiệm vụ của mình. Vì vậy, nó thường được coi Kuntz thay mặt cho thế hệ thứ ba của trường phái này.

Quản lý quá trình tiếp cận cơ bản của trường là chức năng phân tích. Chức năng phân tích của quá trình này bao gồm bốn vấn đề: ① bản chất của chức năng là gì; ② mục đích của chức năng là gì; ③ cách cấu trúc của các chức năng; ④ làm thế nào quá trình chức năng. Ý tưởng cơ bản (Kuntz gọi nó là đức tin), bao gồm bảy yếu tố sau: ① quản lý là một quá trình, thông qua việc phân tích các chức năng quản lý và thiết lập một hệ thống quản lý kiến thức về kiến thức hợp lý;

② kiến thức này để kinh nghiệm quản lý thực tế làm cơ sở, đó là,

phương pháp cơ bản của nó trong triết học là kinh nghiệm ism, tùy thuộc vào những hiểu biết và kinh nghiệm để trích xuất các nguyên tắc cơ bản, có thể hiểu và cải thiện việc quản lý chỉ đạo của người dân, hình thành các mặc khải; ③ những nguyên tắc cơ bản là điểm vào cho hoạt động nghiên cứu, đó là từ đầu đến tìm hiểu việc quản lý những nguyên tắc này, đến lượt mình, đào sâu các nguyên tắc của việc sử dụng nó trong thực tế để nâng cao ý nghĩa và ứng dụng; ④ những nguyên tắc này để cung cấp cho các cơ cấu quản lý của lý thuyết và các yếu tố cấu trúc, nhưng những nguyên tắc này không phải là một quyền tự nhiên, nó có thể được liên tục sửa đổi; ⑤ quản lý hoạt động là một cách để nhận thức và kỹ năng học tập, trong tự nhiên, kỹ năng quản lý, kỹ năng với các điều trị y tế, kỹ thuật, kỹ năng xây dựng là không có khác nhau, nó hoạt động trong thực tế, theo cảm hứng và sự hiểu biết về cải tiến liên tục; ⑥ thực tế của quản lý trong một môi trường cụ thể, có thể có trái với một nguyên tắc quản lý, hoặc sử dụng các biện pháp quản lý, phương tiện khác của việc cải thiện hoạt động quản lý, nhưng điều này không có nghĩa là những nguyên tắc này không đáng tin cậy, như bác sĩ có thể vi phạm nguyên tắc, có phi y tế phương tiện điều trị có thể được sử dụng như kiến trúc sư cũng có thể là trái với nguyên tắc kỹ thuật, nhưng cũng có khả năng sử dụng phi kỹ thuật phương pháp, chúng ta có thể không vì thế mà các nguyên tắc sinh học và các vấn đề vật lý, cùng là nguyên tắc thực sự của quản trị; ⑦ bất kỳ kỷ luật , lần đầu tiên thiết lập sự hiện diện của nó trong cơ sở "Division". Mặc dù hoạt động quản lý sẽ phải chịu nhiều yếu tố, nhưng chúng ta không cần tất cả các tác động của hoạt động quản lý kiến thức có trong lĩnh vực quản lý, không phải những thứ như vật lý của các cấu trúc hóa học, sinh học không khám phá những tính chất vật lý của sự vật, nó chỉ là định nghĩa ranh giới kỷ luật, để thực sự làm cho việc quản lý cho khoa học.

Koontz của loại trường học quản lý và phân chia các ý nghĩa học thuật tuyệt vời. Trong một nghĩa nào đó, anh không chỉ chỉ ra các trường khác nhau có nguồn gốc, tập trung, đặc điểm và những đóng góp, và khám phá những mối quan hệ giữa nhà trường và phát triển của nó trong việc quản lý giá trị học thuật. Mặc dù nhiều người không đồng ý Koontz ý tưởng quản lý thống nhất, nhưng thừa nhận rằng ông là một trường trung học được xác định. Ngay cả những lời chỉ trích của người khác Koontz, cũng được phân chia như lý do của mình để cho các trường học. Có thể nói Kuntz cho biết, khu rừng trở nên phổ biến kiến thức, chỉ từ góc độ khác phản ánh các khu rừng đã trở thành trường học của mình là phân tích các mô hình quản lý. Điều này mô hình phân tích, sự phát triển của quản lý đã có một tác động sâu sắc.

Ngoài ra, một điểm đáng nhấn mạnh là Kuntz trong "thêm về các lý thuyết quản lý rừng" rằng, trong đầu thế kỷ 20 trong lý thuyết quản lý,

nghiên cứu và viết, là có kinh nghiệm thực tiễn trong quản lý nhân,

chẳng hạn như Taylor trong Middlesex Đức Trinh Nữ thép và Bethlehem Tổng công ty Thép tham gia vào quản lý, kỹ thuật và công việc tư vấn; Fayol Mountain Division ở Pháp Terry - Fu Hong Bo - Decca Nashville tổng giám đốc của Mỏ và Luyện kim; Mooney, tổng giám đốc của

General Motors Tổng công ty tại Hoa Kỳ và như vậy. Tuy nhiên, kể từ khi nghiên cứu, vào giữa những năm 1950 trong lý thuyết quản lý,

nhưng chủ yếu là để các trường đại học trong đào tạo nhưng thiếu kinh nghiệm quản lý thực tế, và điều này một chút giống như một giáo sư trường y khoa để dạy cho phẫu thuật, nhưng không bao giờ để bệnh nhân đã phẫu thuật, vì vậy không tránh khỏi gây ra sự nhầm lẫn và mất việc quản lý thực tế của sự tin tưởng.

Tôi rất đồng ý với quan điểm của quá trình quản lý trường xem, bởi vì trong quan điểm của tôi, quản lý là một tổ chức do (không phải cá nhân) để hoàn thành quá trình làm việc, mục đích của nó là để giúp các tổ chức (không phải cá nhân) để đạt được mục tiêu của nó. Đây là bản chất của quản lý và giá trị cuối cùng. Tất nhiên, bản chất khác nhau của tổ chức, mục tiêu của nó có thể không giống nhau: chú trọng nhiều hơn vào hiệu quả của doanh nghiệp công nghiệp và thương mại, và các tổ chức công cộng chú ý hơn đến sự cân bằng giữa hiệu quả và công bằng. Tuy nhiên, không có vấn đề gì loại lý thuyết quản lý, nếu bạn không thể giúp tổ chức đạt được mục tiêu của nó, nó không thể gọi nó là một lý thuyết hợp lệ. Quản lý lý thuyết và nhiều hơn như các ngôi sao, nhưng điều này là hợp lý để kiểm tra tính hợp lệ, các tiêu chuẩn của nó cơ bản và tiêu chuẩn.

Nếu "quá trình - mục tiêu" như các kiểm tra tiêu chuẩn hiệu quả của các lý thuyết quản lý, trong tất cả mười trường học một lý thuyết quản lý, chỉ có quá trình quản lý trường học cung cấp một hệ thống hoàn chỉnh và khuôn khổ, những lý thuyết khác có lý do riêng của họ, nhưng Các góc nhìn tương đối hẹp, và một số phủ nhận rằng quản lý "quá trình - mục tiêu" bản chất của một số các quá trình quản lý để khám phá chỉ là một vấn đề địa phương, quá trình học để bù cho một số (hoặc thậm chí nghiêm trọng) các khiếm khuyết, nhưng họ không giải thích cách một triết lý quản lý tốt chủ trương vào cuối năm tổ chức của mình để đạt được mục tiêu tổng thể của các cơ bản. Như Coontz nói, "có thể góp phần hội nhập vào trường khác (trong trường) hệ thống lý thuyết, nhưng điều này không có nghĩa là với xã hội học, tâm lý học, kinh tế, vật lý và sinh học cũng như quan điểm và phương pháp có thể thiết lập một hệ thống hoàn chỉnh của lý thuyết quản lý. "

Những người khác làm để những con đường mòn dọc theo đoạn hành chính công thông qua các lý thuyết về rừng, đứng ở rìa của mặt cắt ngang về phía chi nhánh sai, sương mù mây hấp bao gồm các vùng nội địa Nhìn lại, tôi đột nhiên nghĩ rằng thời gian của hàng triệu người đã được trích dẫn câu: Mọi người tìm ông ấy hàng ngàn Baidu, Muran nhìn

lại, người đó là trong ánh sáng mờ. Thực sự là một sáo rỗng, nhưng không có thời gian tốt nhất để bày tỏ cảm xúc của tôi.

公共行政学的理论丛林,一些观点

1961年12月,孔茨在《管理学会杂志》(The Academy of Management Journal)上发表《管理理论的丛林》一文,在管理学界引起了极大反响。文章中,孔茨把各种有影响、有体系的管理理论概括为六大学派。孔茨认为,管理学自从诞生以后,知识领域在不断扩展,不同学科在互相渗透,科学和技术的进步也对管理带来了巨大影响。另一方面,管理学本身的趣味、隐含的利益、富于挑战性的刺激,使得越来越多不同领域的学者也对管理学产生了浓厚的兴趣,心理学家、社会学家、统计学家、经济学家、数学家、生物学家、政治学家、工商管理学者等,纷纷卷入了这个圈子。这些学者从各自所习惯的视角出发、利用各自擅长的工具和方法,对管理学进行了分析和研究,提出了大量的新的理论和研究范式,使得泰罗和法约尔奠基的管理学犹如热带雨林般成长起来。到1960年代,各种管理理论更是百花齐放、层出不穷。孔茨的结论是:管理学的理论研究进入了“丛林”时代。

孔茨的本意,是希望他的文章能像一把锋利的砍刀,在这片枝节交错、簇叶蔓生的丛林中清理出一条穿越的道路,引领人们走上正确的方向,而至于迷失其中。但是,孔茨后来也许发现,这片丛林比他想像的大得多,几乎无边无际。在他的砍刀砍过的地方,新的枝叶更快地生长出来,有的甚至转眼间长成了参天大树。孔茨试图统一管理理论的目的未能实现,反而引发了更多的争论。从20世纪60年代到80年代,由于有的学派分化成了两个学派(如人类行为学派分化成为人际关系学派和群体行为学派,管理过程学派中分化出了权变理论学派),有的新学派出现了(如社会技术系统学派、经理角色学派等)。正如管理史学家雷恩所形容的那样,孔茨的文章,不像清理道路的砍刀,更像浇灌丛林的雨水,理论的砍刀已经钝了,而丛林更加茂密。对此,孔茨作出了回应,在1980年4月的《管理学会评论》(The Academy of Management Review)上发表了《再论管理理论的丛林》一文,承认理论流派的增加和发展,并对自己原来的观点进行了补充和完善。

在《再论管理理论的丛林》里,孔茨在原有的基础上新增了几个学派,从而使管理学理论学派达到十一个之多,具体包括:经验学派、人际关系学派、群体行为学派、社会协作系统学派、社会技术系统学派、决策理论学派、系统学派、数学学派、权变理论学派、经理角色学派、管理过程学派。孔茨仍然乐观地认为,尽管各个管理流派不同的理论背景,导致它们对管理活动关注的角度不同,所形成的研究重点不同,彼此相互独立,观点各异,方法不同,但他们的基本目的是相同的,在他们发展的历史渊源及论述内容上都存在着相互的影响和交叉重合,它们最终都同管理

学的核心概念和原理结合起来,所以,管理学研究在经过纷扰和迷思之后最终将“走出丛林”,踏上一条整齐而宽阔的发展道路。

孔茨在《再论管理理论的丛林》中对其列举出的十一个学派做了大概的介绍和评价:

1)人际关系学派

这一学派从20世纪60年代的人类行为学派演变而来,孔茨后来对其进行了分解。这一学派的代表人物是主持霍桑实验的梅奥,其最大的特点是重视管理活动中的人员因素。这个学派认为,任何管理,不是通过别人去工作,就是要同别人一道工作,因此,这一学派主张围绕人际关系来展开对管理的研究。这个学派主要采用心理学和社会心理学的方法来研究人与人之间和人群内部的各种现象,从个人的品性动态一直到文化关系,无所不涉及。他们注重个人的心理反应和行为激励,在人际关系、领导艺术和激励等方面成果累累,颇有建树。但是,孔茨揶揄说,没有人否认人在管理中的重要性,问题是人的行为领域不等于管理的领域。就像心脏在人体中是重要的一样,但不能说对心脏的研究等于对人体的研究。

2)群体行为学派

这是从人类行为学派分化出来的另一学派。麦格雷戈是这一学派的代表人物,他继承了梅奥传统而又有创造性发展。这一学派同人际关系学派关系密切,甚至易于混同,但它关心的主要是群体中人的行为,而不是人际关系。如果说人际关系学派以心理学为基础,那么群体行为学派则以社会学为基础,着重研究各种群体行为方式,从小群体的文化和行为方式,到大群体的行为特点,都在它研究之列。它也常被叫做“组织行为学”。所以,群体行为学派更偏重于组织,也更接近于管理。二者的重合,主要表现在社会心理学方面。组织行为学的迅猛发展,显示了群体行为学派对管理的贡献。不过,即便它有着极为重要的影响和极为显赫的地位,我们也不能把组织行为学同管理学画上等号。

3)社会协作系统学派

这个学派的代表人物是巴纳德,后来西蒙等人又扩展了这一学派的领域。在一定意义上,孔茨所说的社会协作系统学派,是指“巴纳德-西蒙理论”。这个学派的贡献主要表现在关于协作系统的创见。它把有组织的企业看成是一个受文化环境的压力和冲突支配的社会有机体,这对管理的理论和实际工作人员都是有帮助的。另外,对组织职权的制度基础的认识,对非正式组织的影响的认识等帮助更大。巴纳德还有其他一些颇有教

益的见解,如他的关于激励的经济性的思想,把社会学认识引入管理实践之中等。孔茨认为,巴纳德的思想实质是社会学的,他把所有的合作群体都叫做“组织”,并力图弄清组织内的文化关系以及这种关系网络的系统性质。这一组织概念同管理学中其他学者所说的组织概念很不一样。西蒙则在理性阐释和行为解读方面对这一学派进一步展开。按照这一学派的解释,管理等于人类的社会协作。当然,这个学派的观点还有内部的细微差异,比如,西蒙强调正式组织,而其他学者则扩及到人类协作关系的所有方面。

孔茨承认,社会协作系统学派对管理学有着非凡的贡献。比如,组织的信息沟通问题,组织权力的制度基础问题,外界对企业的影响问题,非正式组织的性质和作用问题,等等,都由此得到了更深刻的理解。管理学家和经理人员由此可以更清晰地看待文化环境对组织的压力、组织内部的冲突及其消解途径,使组织的理论研究和实际运作更加理性更加明智,更为重视来自社会学的影响。但是,这个学派同其他学派的差别,有些仅仅是出于词义上的分歧。社会系统学派对管理和组织的定义域过于宽泛,反而导致对许多管理基本概念、原则和方法的忽视。

4)社会技术系统学派

这一学派是孔茨在80年代新增的。孔茨认为,英国学者特里斯特(Eric L. Trist)以及由他主持的塔维斯托克研究所(Tavistock Institute of Human Relations)创立了这一学派。他们发现,企业中的技术系统对社会系统有很大的影响,个人态度和群体行为都受到人们在其中工作的技术系统的重大影响。因此,他们认为,必须把企业中的社会系统同技术系统结合起来考虑,而管理者的一项主要任务就是在确保这两个系统做到相互协调。他们既重视人的社会关系,也重视技术对人员的影响。但是,他们并不是技术至上者,而是给予人员的社会关系以同等重视,强调技术系统与社会系统的互动关系。

孔茨强调,这一学派主张企业中应该把技术系统与社会系统综合考虑,做到二者的协调发展。他们的研究,对后来的工作团队建设有着重大影响。英国的女管理学家伍德沃德(Joan Woodward)对其任教的英国东南埃塞克斯学院(South East Essex College of Arts and Technology)当地的上百家公司进行了广泛的调查研究,论证了企业的技术系统与组织系统的相互关系。这一学派,在一定意义上弥补了此前管理学研究的不足,它强调社会系统和技术系统的相互作用,指出管理的效果不仅与人际关系有关,还与工作的技术环境有关。社会技术系统学派偏向于工业工程学,他们的大部分工作限定在工厂或其他生产系统。在孔茨看来,该学派对社会系统与技术系统相互作用的完整分析,对管理的有效性以及相关基础知识的补

充做出了有价值的研究。但是这一学派只关注管理工作的一个具体领域,而不是管理工作的全部内容。

5)系统学派

这一学派也是孔茨在80年代新增补的。系统论尽管30年代就出现了,但直到70年代以后,系统论观点才在管理学中成为热门。人们一般认为,管理学中的系统学派,来自于贝塔朗菲一般系统理论的哲学影响。这一学派人物众多,以卡斯特、罗森茨韦克、约翰逊等人为代表。但孔茨认为,系统学派来自于巴纳德社会系统理论的分化。系统学派主张对管理进行系统分析,不是注重某个局部或者某个要素,而是注重整体以及整体之间的相互关系。这一学派在强调系统之中的作用机制方面,以及在强调系统的等级层次划分方面,还有系统与环境的相互影响方面,都有其优势。孔茨也承认,系统学派的研究,可以提高管理者对内外部环境影响的洞察力,但他也尖锐地指出,系统研究方法虽然看起来很新,但仔细琢磨就会发现,它并不是一种新的科学思想方法。许多经理听到系统论的观点都会惊讶,因为这本来就是他们所熟知的东西。

6)决策理论学派

决策学派的人物众多,西蒙可以说是代表人物之一。孔茨指出,决策学派源自边沁的功利主义,来自经济学的效益算计。这个学派的典型特征之一是其代表人物基本都是没有实践管理经验的学者,而且多数是经济学家。他们重视理性,集中精力于合理决策的选择方法,部分学者的关注点扩展到了心理、社会、决策环境和决策者等方面,而主要分析方法是理性选择工具,所以,他们相当热衷于构建模型和数学分析,动辄使用效益最大化、边际效应、帕累托改进、相关系数和曲线、风险倾向等等经济学术语。

孔茨对西蒙的批评较为直接,他针对西蒙“管理就是决策”的命题提出了反驳。孔茨指出,像西蒙那样认为决策是管理的中心、管理理论依托于决策而渐次展开的设想,有可能偏离管理学过远。因为决策的核心是选择,而选择既有可能是组织的管理行为,也有可能是纯粹的个人行为。孔茨不无幽默地讽喻道:大部分决策理论,不仅适用于美国钢铁公司,而且也适用于漂流到荒岛上的鲁滨逊。除非人们把鲁滨逊式的完全个人的活动也叫做“管理”,否则以决策理论构建管理学的核心就是有问题的。 言下之意,西蒙们没有把握住管理学研究的本质。

7)数学学派

尽管各种管理理论学派都在一定程度上应用数学方法,但只有数学学派把管理看成是一个数学模型和程序的系统。这个学派有一支庞大的队伍,一些知名的运筹学家或运筹分析家就属于这个学派,其基本特征是使用数学模型和程序进行管理学研究。他们的一个永恒的信念就是,只要管理、或组织、或计划、或决策是一个逻辑过程,就能用数学符号和运算关系来予以表示,这个学派的主要方法就是模型。同决策理论学派的差别在于,数学学派务实,集中于生产研究。

在运筹学与生产管理方面,伯法可以看作一个代表。他们被称为运筹学家、系统分析家,虽然他们自己则往往自称为“管理科学家”。

数学方法在管理中确实相当有用,能够为解决复杂的管理问题提供明确简洁的路径,尤其是对于那种想避免管理的复杂性和不确定性的人来说,具有极大的吸引力。但是,孔茨也毫不客气地批评说,数学只是工具,严格来说,数学学派并不能构成一个学派,因为他们不能提出通用的普遍性理论。在这里,孔茨继承了法约尔对数学在管理中所起作用的质疑。他把数学学派列为管理学派之一,并不是对这一学派的承认,而是对现实的一种迁就。

8)权变理论学派

这是70年代以后新出现的学派,代表人物之一是卢桑斯(Fred Luthans),他在1976年出版的著作《管理导论:一种权变方法》

(Introduction to Management: A Contingency Approach),提出了权变理论的基本思路。他的另一篇论文《权变管理理论:走出丛林的道路》(The Contingency Theory of Management: a Path out of the Jungle)直接回应了孔茨的丛林学说,其试图实现管理学的统一愿望与孔茨不谋而合。

权变理论认为,管理者的实际工作取决于所处的环境条件,主张研究情境与管理的对应关系,他们强调管理者的行为取决于相应的环境条件。当然,管理者并不是消极的顺应环境,还会积极地改变环境。权变管理最一般的表述就是“如果……那么……”如果情况是A,那么对应的管理是a;如果情况是B,那么对应的管理是b。用汉语表达,权变理论强调的是因地因时因人因事而制宜。

权变管理同情境管理理论很相似,但情境管理只是强调管理者实际上做些什么决定于既定情境,而权变管理则意味着环境变化同管理决策之间存在着一种积极的相互关系。按权变的观点,管理者可以针对一条装配线的具体情况来确定一种适应于它的高度规范化的组织形式,并考虑二者之间的相互作用。

孔茨对权变学派基本上持肯定态度,他自己也多次表述过“没有一种到处适用的最佳管理方法”。不过他认为,管理情境过于复杂,要想找出环境与管理之间的对应变量关系十分困难。

9)经理角色学派

这是当时最新的一个学派,也是一个以一人之力独自撑起一片理论天地的特殊学派。它的代表人物是明茨伯格。明茨伯格通过观察实际工作中的经理,从经理实际在做什么出发,归纳出了三类十种经理角色,进而把经理工作界定在人际关系、信息沟通、决策三个方面。 孔茨对明茨伯格的工作是赞扬的,他认为明茨伯格回归了早期管理学那种观察实际工作的优良传统,但也指出,这一学派的创建初期样本数量过小,只有五个观察对象。有些经理活动不属于管理范围,而有一些重要的管理活动却没有纳入观测内容,或者没有进行很好的分析。所以,这一学派有待完善。

10)经验学派

孔茨认为戴尔(Ernest Dale)是这一学派的代表,但是后来的人们往往把德鲁克也看作经验学派的巨擘之一。实际上,公认为属于管理过程学派的厄威克(Lydall F. Urwick),可能归入经验学派更合适。他的名著《管理备要》,总结了工业革命以来的众多著名管理思想家,可以看作是同戴尔的《伟大的组织者》殊途同归的另一本经验学派代表作。而且从一定意义上来说,厄威克由于英国传统的濡染,可能经验主义色彩更加浓厚。经验学派主张通过分析经验来研究管理,其基本立足点是比较。

这个学派通过分析经验(常常就是案例)来研究管理,其依据是,管理学者和实际管理工作者通过研究各色各样的成功和失败的管理案例,就能理解管理问题,自然地学会有效管理。戴尔反对管理学中的“普遍原则”,他认为,那种试图建立起管理学普遍原理的著作忽视了具体各别的实际情况,严重脱离了实际,其荒谬之处就像中世纪的经院哲学家讨论一个针尖上能允许多少个天使跳舞一样。他不认为管理是科学,而强调管理是一门艺术。他高度赞扬爱德华兹和汤森1958年出版的《工商企业》一书,因为这本书强调,并不存在组织的一般模式,也不存在普遍正确而适用的工业组织原理,但是,人们能从行为的类似性角度,从别人的经验中进行学习。美国MBA教育中的案例教学法,同经验主义的影响紧密相关。孔茨批评说,管理学不同于海洋法系的法学,它不是遵循判例的。即便是海洋法系,支撑其判例的基石,是那些判决书后面隐藏的更深刻的普遍性法理。所以,孔茨尖锐地指出,戴尔在反对“普遍主义者”的同时,却又奇怪地从实际管理者那些有价值的经验中提取“一般结论”或“一般准则”。所以,孔茨断言,经验学派在研究中得出一般性的结论时,实际上就已经变成了管理过程学派。管理过程学派不但不排斥经验,反而高度重视经验。

厄威克之所以没有被人们归入经验学派,就是他在经验总结中承认普遍性原理。德鲁克反对别人把他归入经验学派,也同此有关。

11)管理过程学派

这是孔茨最重视、而且基本上是全面褒扬的一个学派。在孔茨眼里,这一学派才是管理理论的主旋律。之所以称其为管理过程学派,是因为这一学派把管理看做是在组织中通过别人或同别人一起完成工作的过程,应该分析这一过程,从理论上加以概括,确定一些基础性的原理,并由此形成一种管理理论。有了管理理论,就可以通过研究、通过对原理的实验、通过传授管理过程中包含的基本原则而改进管理的实践。它把管理看作是一种由组织进行的完成工作的过程。这一学派的鼻祖是法约尔,以五大要素和十四条原则的基本框架,奠定了这个学派的根基。第二代以厄威克和古立克等人为代表,他们在法约尔的基础上进一步梳理和分析管理活动,提出了不少新的学说,比如古立克的POSDCoRB七职能说(七种管理职能的英文字头缩写)和部门分工准则,厄威克对管理经验的深入发掘和对管理原则的不断扩充,使法约尔的理论得到了新的发展。

但是,在1949年法约尔的著作没有翻译为英文之前,他的理论在企业经营的实际活动中影响有限,泰罗的光辉掩盖了法约尔的光芒,第二代对这一学派的探索,主要还是一种学界的思考。到1950年代以后,这一学派的影响迅速扩大,无论是企业还是政府,都开始以法约尔理论来指导并衡量自己的管理工作,由此使这一学派成为在管理领域影响最大的学派,涉足其中的学者也越来越多。而孔茨自己则当仁不让地以倡导和弘扬这一学派作为自己的使命。所以,人们一般把孔茨看作这一学派的第三代代表。

管理过程学派的基本方法是职能分析。职能分析的过程涵盖四个问题:①该职能的特质是什么;②该职能的目的是什么;③该职能的结构如何;④该职能的过程如何。

其基本思想(孔茨把它称为信念)包括以下7个内容:

①管理是一个过程,能够通过对管理职能的分析,建立起认知管理的理性知识体系;②这一知识体系以现实的管理经验作为基础,也就是说,它的基本方法在哲学上属于经验主义,根据不同经验提炼出的真知灼见和基本原理,能够在人们理解和改进管理时指明方向,形成启示;③这些基本原理能够成为研究活动的切入点,人们正是从这些原理入手来探究管理,反过来又用深化了的原理来提高它在实践中的意义和适用性;④这些原理能够为管理理论的建构提供要素和结构,但这些原理并不天然正确,它可以被不断修正;⑤管理活动是一种能够认知和学习的技能,从性质上讲,

管理技能同医学的治病技能、工程学的建造技能没有什么两样,它能在实践中根据原理的启发和理解不断改进;⑥现实中的管理人员在特定的环境中,有可能违背某项管理原理,或者采用管理学以外的措施或手段改进管理活动,但这不等于这些原理不可靠,正如医生有可能违反医学原理、有可能用非医学手段治病一样,建筑师也有可能违背工程原理、也有可能采用非工程手段,我们并不能由此而认为生物学和物理学的原理有问题,管理学原理同样如此;⑦任何学科,它的存在首先建立在“分科”的基础上。虽然管理活动会受到多种因素的影响,但我们没有必要把所有影响管理活动的知识都纳入管理学领域,正如物理学不探讨事物的化学结构、生物学不探讨事物的物理性能那样,只有界定学科边界,才能真正使管理学走向科学。

孔茨对管理学流派的梳理和划分,具有重大的学术意义。在一定意义上,他不仅指出了不同学派的渊源、侧重、特点与贡献,而且探究了学派之间的相互关系及其在管理学发展中的学术价值。尽管许多人不赞成孔茨统一管理学的想法,却高度承认他对学派的界定。即便是别人对孔茨的批评,也都是以他的学派划分作为立论基础的。可以说,孔茨的丛林说成为众矢之的,正好从另一角度反映出他的丛林说已经成为管理学派的分析范式。这一分析范式,对管理学的发展产生了深远影响。

另外,值得强调的一点是,孔茨在《再论管理理论的丛林》中指出,在20世纪早期从事管理理论的研究和著述的,都是有实际管理经验的人员,如泰罗在米德维尔钢铁公司和伯利恒钢铁公司从事过工程、管理和咨询工作;法约尔是法国科芒特里-富香博-德卡维尔矿冶公司总经理;穆尼是美国通用汽车公司总经理等。但从20世纪50年代中期以来,从事管理理论研究的却主要是高等学府中受过专门训练但却缺乏实际管理经验的人,这有点像医学院里教外科学的教授,却从来不曾给病人做过外科手术,于是难免造成混乱,并失去实际管理人员的信任。

本人非常赞同管理过程学派的观点,因为在我看来,管理就是一种由组织(而不是个人)进行的完成工作的过程,其目的在于帮助组织(而不是个人)实现其目标。这才是管理的本质和终极价值。当然,不同性质的组织,其目标可能不一样:工商企业更强调效率,而公共组织更注重在效率和公平间找到平衡。但是,无论哪一种管理理论,如果不能帮助组织实现其目标,就不能称之为有效的理论。管理学理论多如繁星,但这是检验其有效性、合理性的基本标准和尺度。

如果用“过程—目标”作为检验管理理论有效性的标准,在所有的十一种管理学理论学派中,只有管理过程学派提供了一个完整的体系和框架,其他的理论各有其道理,但其视角相对狭窄,有的否认管理的“过程—目标”的本质,有的只探究了管理过程当中某个局部的问题,弥补了过程学派的一些(甚至是严重的)缺憾,但他们都不能很好地解释如何通过其倡导的管理理念最终达到组织的根本的整体目标。就像孔茨所说,“可以把其他学派的贡献融合进(过程学派)这一理论体系,但是,这绝不意味着用社会学、心理学、经济学乃至物理学和生物学的视角和方法可以建立完整的管理学理论体系。”

沿着别人踏出来的小径穿过这片公共行政学的理论丛林,站在边缘处向着枝横节错、云蒸雾罩的腹地回望,忽然想到那段已经被千万人引用过的诗句:众里寻他千百度,暮然回首,那人却在灯火阑珊处。确实是陈词滥调了一些,但确实也最能表达我此时的心情。 Chúc mừng hoa rừng lý thuyết về hành chính công và một điểm tôi

(Đối với đào tạo có hệ thống không nhận được trong lý thuyết hành chính công cho tôi, trong vôi lao vào nhỏ so le, sắc màu rực rỡ tán lá rừng già trước khi nó có một thành phần và phân phối của sự hiểu biết tổng thể của khu rừng với một đoàn thám hiểm cho người dân Amazon nắm tay có thể là một bản đồ rừng và một la bàn cũng rất quan trọng, vì thế, tôi khám phá trong tương lai khi một khu vực cụ thể bởi vì họ có thể không định hướng cho mình và không bị mất chúng, vì vậy tôi đã chọn bài giảng trên này Các khu rừng nhiệt đới nhìn ra cái gọi là đầy đủ các ý tưởng được như thế, để sắp xếp ra ý tưởng tương lai của tôi đọc, và đặt một nền tảng cần lưu ý là hầu hết các công việc được lựa chọn và tích hợp các thông tin trực tuyến, không phải quan điểm của tôi - -. trừ ba đoạn cuối cùng)

1961 Tháng Mười Hai, Kuntz trong "Học viện Quản lý Tạp chí" (Học viện Quản lý Tạp chí) công bố "lý thuyết quản lý rừng", một văn bản, trong giới quản lý thu hút được một phản ứng tuyệt vời. Điều, có ảnh hưởng khác nhau Koontz, một hệ thống lý thuyết quản lý tổng hợp thành sáu trường học. Koontz tin rằng quản lý kể từ khi sinh ra, trong lĩnh vực mở rộng của kiến thức thâm nhập lẫn nhau, các lĩnh vực khác nhau, tiến bộ khoa học và công nghệ đã có tác động lớn về quản lý. Mặt khác, quan tâm quản lý của riêng, lợi ích ẩn, thách thức kích thích, làm cho các học giả hơn và nhiều hơn nữa trong các lĩnh vực khác nhau của quản lý đã có một quan tâm mạnh mẽ, nhà tâm lý học, xã hội học, và thống kê các nhà khoa học, nhà kinh tế, các nhà toán học, sinh học, các nhà khoa học chính trị, học giả, kinh doanh, hành chính, đã tham gia vào vòng tròn này. Các học giả đã quen với quan điểm của họ, sử dụng tốt

các công cụ và phương pháp của họ để phân tích các quản lý và nghiên cứu, đưa ra một số lý thuyết mới và mô hình nghiên cứu, làm nền tảng của Taylor và Fayol quản lý như rừng mưa nhiệt đới như để lớn lên. Để những năm 1960, một loạt các lý thuyết quản lý đang phát triển, vô tận. Kuntz kết luận rằng: nghiên cứu lý thuyết quản lý vào kỷ nguyên "rừng rậm".

Koontz là ý định của bài báo của ông có thể được giống như một Machete sắc nét, trong thập nhỏ, sắc màu rực rỡ của tán lá rừng để xóa thông qua đường bộ, để lãnh đạo nhân dân đi đúng hướng, như đối với các bị mất một. Tuy nhiên, Kuntz có lẽ phát hiện ra, khu rừng này là lớn hơn nhiều hơn ông tưởng tượng, gần như vô hạn. Knifed cắt giảm của mình trong các nơi, các ngành mới phát triển ra nhanh chóng hơn, và một số thậm chí đã trở thành một cây khổng lồ dài ngay lập tức. Koontz cố gắng để thống nhất quản lý đã không đạt được mục đích của lý

thuyết, nhưng đã dẫn đến tranh cãi hơn. Từ những năm 1960 đến năm 1980, như một số trường chia thành hai trường phái tư tưởng (như hành vi con người, trường học quan hệ con người và nhà trường được chia thành các nhóm của trường quản lý hành vi trong quá trình của sự khác biệt của một trường học lý thuyết phòng), và học một số mới có (như trường học-kỹ thuật hệ thống xã hội, vai trò của nhà quản lý trường học, vv). Khi quản lý được mô tả bởi các sử gia như Rennes, Coontz của bài viết, như thanh toán bù trừ dao phay đường, giống như một nước mưa rừng, các lý thuyết đã được dao cùn, trong khi các khu rừng dày đặc hơn. Về vấn đề này, Kuntz trả lời, vào tháng Tư năm 1980, "Học viện Quản Lý" (Học viện Quản lý Review) xuất bản "khác về lý thuyết quản lý rừng", một văn bản, tăng sự công nhận của lý thuyết và phát triển của trường học, và điểm ban đầu của họ xem được bổ sung và cải thiện. Trong "hơn trên các lý thuyết quản lý rừng", các Kuntz ban đầu được gửi vào cơ sở của một số trường học của tư tưởng, để quản lý lý thuyết đến trường như nhiều như mười một, bao gồm: kinh nghiệm trong trường học, trường học của các mối quan hệ giữa các cá nhân, nhóm hành vi trong trường học , trường học của các hệ thống hợp tác xã hội, kỹ thuật hệ thống trường học, lý thuyết ra quyết định, hệ thống trường học, trường học toán học, phòng học lý thuyết, vai trò của nhà quản lý trường học, quá trình quản lý trường học. Kuntz vẫn lạc quan rằng, mặc dù các trường học quản lý khác nhau của nền tảng lý thuyết khác nhau, khiến chúng tập trung vào quan điểm của hoạt động quản lý khác nhau, nghiên cứu tập trung vào sự hình thành khác nhau, cách độc lập với nhau, những ý tưởng khác nhau, khác nhau, nhưng mục đích cơ bản của họ là như nhau, trong lịch sử phát triển của họ và thảo luận các nội dung của sự tồn tại của cả hai ảnh hưởng lẫn nhau và qua sự trùng hợp-, họ kết thúc với sự quản lý của các khái niệm cốt lõi và nguyên tắc với nhau, vì vậy, sau khi những rắc rối trong các ngành khoa học quản lý và huyền thoại sau khi trận chung kết sẽ được "ra khỏi rừng", một chân gọn gàng rộng con đường phát triển.

Kuntz trong "thêm về lý thuyết quản lý rừng" trong danh sách của mười về một trường học để làm việc giới thiệu và đánh giá:

1) giữa các cá nhân trường học

Các trường từ trường học năm 1960 của hành vi con người tiến hóa, phân hủy Kuntz đã được thực hiện sau đó. Đại diện của nhà trường là chủ tịch Mayo Hawthorne thí nghiệm, tính năng của nó lớn nhất là sự nhấn mạnh vào yếu tố con người trong hoạt động quản lý. Điều này trường tư tưởng, bất kỳ quản lý, không thông qua người khác để làm việc, nó là cần thiết để làm việc với những người khác, do đó, trường này chủ trương mở rộng xung quanh các mối quan hệ của nghiên cứu quản lý. Nhà trường chủ yếu là tâm lý và cách tiếp cận tâm lý học xã hội để nghiên cứu cách mọi người và các nhóm trong một loạt các hiện tượng, từ các cá nhân cho các nhân vật văn hóa của mối quan hệ năng động đã được, không có gì là liên quan. Họ tập trung vào các phản ứng tâm lý cá nhân và khuyến khích hành vi, trong mối quan hệ giao tiếp, lãnh đạo và động lực và kết quả như vậy rất nhiều, nhiều thành tích. Tuy nhiên, Kuntz nhạo báng mà không ai có thể phủ nhận tầm quan trọng của người dân trong quản lý, hành vi con người không bằng các lĩnh vực lĩnh vực quản lý. Khi trái tim là quan trọng trong cơ thể như nhau, nhưng không thể nói rằng nghiên cứu này là bằng với trung tâm của nghiên cứu trên cơ thể con người.

2) nhóm hành vi trong trường học

Đây là một trường học của hành vi con người tách ra từ các trường khác. McGregor là người đại diện của trường, ông được thừa hưởng truyền thống và có một sự phát triển sáng tạo của Mayo. Đóng các mối quan hệ với nhà trường trường này, thậm chí dễ nhầm lẫn, nhưng nó là chủ yếu liên quan đến hành vi của nhóm người, chứ không phải là mối quan hệ. Nếu trường cá của tâm lý học dựa trên, sau đó các nhóm xã hội học về hành vi dựa trên địa điểm trường học, tập trung vào hành vi của các nhóm khác nhau, các nhóm nhỏ, văn hóa và hành vi, hành vi của các nhóm lớn các tính năng, tất cả trong nghiên cứu của mình ra ngoài. Nó cũng thường được gọi là "hành vi tổ chức." Do đó, nhấn mạnh hơn về hành vi tổ chức nhóm trong trường học, nhưng cũng gần gũi hơn với quản lý. Chồng chéo giữa hai, chủ yếu là về tâm lý học xã hội. Sự phát triển nhanh chóng của hành vi tổ chức, nhóm hành vi thể hiện sự đóng góp của các trường quản lý. Tuy nhiên, ngay cả khi nó có một ảnh hưởng rất quan trọng và một vị trí rất nổi bật, chúng tôi không thể đánh đồng với hành vi tổ chức quản lý.

3) Hệ thống trường học của các hợp tác xã hội

Người đại diện của nhà trường là Barnard, và sau này Simon và những người khác cũng đã mở rộng diện tích của nhà trường. Trong một nghĩa nào đó, Kuntz cho biết hệ thống trường học của hợp tác xã hội, là "Barnard -. Simon lý thuyết" Đóng góp chính của hiệu suất này trên hệ thống trường học của sự hợp tác sáng tạo. Nó được tổ chức như

một doanh nghiệp bởi môi trường văn hóa của sự căng thẳng và xung đột sinh vật thống trị xã hội, quản lý lý thuyết và thực hành được nhân viên hữu ích. Ngoài ra, hệ thống các cơ quan dựa trên sự hiểu biết của tổ chức về tác động của các tổ chức chính thức của nhận thức để giúp đỡ nhiều hơn. Barnard, có tính hướng dẫn những hiểu biết khá khác, chẳng hạn như báo cáo của mình trên những ý tưởng khuyến khích kinh tế, xã hội học của thực tiễn quản lý kiến thức đưa vào khác. Coontz tin rằng bản chất của xã hội học tại Barnard suy nghĩ, ông đặt tất cả các nhóm hợp tác được gọi là "tổ chức", và cố gắng để hiểu các mối quan hệ văn hóa trong tổ chức và bản chất của hệ thống mạng lưới mối quan hệ này. Khái niệm về học giả tổ chức với sự quản lý của các tổ chức khác, cho biết khái niệm này là rất khác nhau. Simon hành vi trong một giải thích hợp lý trong việc giải thích và tiếp tục mở rộng các trường học. Theo trường phái này giải thích, quản lý, bằng sự phối hợp xã hội của con người. Tất nhiên, điểm trường xem có những sắc thái trong phạm vi, ví dụ, Simon nhấn mạnh rằng các tổ chức chính thức, và các học giả khác sẽ mở rộng đến tất cả các khía cạnh của mối quan hệ của con người hợp tác.

Koontz trường thừa nhận hệ thống quản lý xã hội của sự hợp tác có đóng góp đáng kể. Ví dụ, vấn đề truyền thông của tổ chức, cơ sở thể chế của các vấn đề tổ chức quyền lực, tác động của bên ngoài của

doanh nghiệp, bản chất và vai trò của tổ chức chính thức, và như vậy, là như vậy, có được một sự hiểu biết sâu sắc hơn. Quản lý khoa học và quản lý rõ ràng hơn có thể nhìn vào môi trường văn hóa của áp lực của tổ chức, và tiêu hóa của xung đột trong tổ chức có nghĩa là việc tổ chức nghiên cứu lý thuyết và hoạt động thực tế của sự chú ý khôn ngoan hợp lý hơn nhiều, từ xã hội học tác động. Tuy nhiên, sự khác biệt này trong trường học với các trường khác, một số chỉ dành cho những khác biệt ngữ nghĩa. Hệ thống trường học Xã hội quản lý và tổ chức của tên miền là quá rộng, nhưng nguyên nhân cơ bản của khái niệm quản lý nhiều người, nguyên tắc và phương pháp bỏ bê.

4) phát triển kinh tế-kỹ thuật hệ thống trường học

Nhà trường là Coontz được thêm vào trong những năm 1980. Coontz tin rằng các học giả Anh Trieste (Eric L. Trist), và chủ trì bởi Tavistock Viện của ông (Tavistock Học viện Quan hệ con người) thành lập trường. Họ phát hiện rằng các công ty trong hệ thống công nghệ để có một tác động lớn đến hệ thống xã hội, thái độ cá nhân và nhóm hành vi trong đó mọi người có thể hệ thống kỹ thuật của các tác động đáng kể. Vì vậy, họ tin rằng, doanh nghiệp phải được coi là hệ thống xã hội cùng với hệ thống kỹ thuật, và nhiệm vụ chính của nhà quản lý là đảm bảo sự phối hợp giữa hai hệ thống làm. Họ chỉ chú ý đến quan hệ xã hội của người dân, mà còn quan tâm đến tác động của nhân viên công nghệ trên. Tuy nhiên, họ không phải là công nghệ theo định hướng người, nhưng để cung cấp cho người quan trọng bằng quan hệ xã hội, nhấn mạnh các hệ thống kỹ thuật và hệ thống tương tác xã hội.

Koontz nhấn mạnh rằng nhà trường nên yêu cầu hệ thống công nghệ các doanh nghiệp và hệ thống xã hội vào tài khoản, làm các việc phát triển phối hợp giữa hai người. Nghiên cứu của họ, công việc xây dựng đội ngũ và sau đó có tác động lớn. Nữ quản lý của các nhà khoa học Anh Woodward (Joan Woodward) để dạy cho họ Đông Anh 南埃塞克斯 College (Đông Nam Essex Cao đẳng Nghệ thuật và Công nghệ) hàng trăm công ty địa phương tiến hành nghiên cứu sâu rộng, trình diễn của công ty kỹ thuật hệ thống và mối quan hệ giữa các hệ thống tổ chức. Các trường học, trong một cảm giác, để bù đắp cho việc thiếu các

nghiên cứu trước đây quản lý, trong đó nhấn mạnh các hệ thống xã hội và hệ thống kỹ thuật tương tác không chỉ với các hiệu ứng mà việc quản lý mối quan hệ, mà còn với môi trường kỹ thuật. Thiên vị trong lợi của hệ thống trường học phát triển kinh tế-kỹ thuật của công nghiệp kỹ thuật, hầu hết công việc của họ chỉ giới hạn trong các nhà máy hoặc các hệ thống sản xuất khác. Trong Koontz xem, các hệ thống trường học của tương tác xã hội giữa hệ thống và phân tích đầy đủ về hiệu quả của

quản lý và kiến thức cơ bản để thực hiện một nghiên cứu bổ sung có giá trị. Tuy nhiên, trường này chỉ quan tâm đến việc quản lý của một khu vực cụ thể, chứ không phải là quản lý toàn bộ nội dung.

5) Hệ thống trường học

Nhà trường cũng Kuntz mới bổ sung trong những năm 1980. Mặc dù hệ thống lý thuyết xuất hiện trong những năm 1930, nhưng cho đến 70 năm sau, quan điểm lý thuyết hệ thống chỉ xem trở nên phổ biến trong quản lý. Nó thường tin rằng quản lý của hệ thống trường học, từ lý

thuyết Bertalanffy của hệ thống nói chung, triết lý của tác động. Trường này nhiều người, để Custer, Rosenzweig, thay mặt cho Johnson và những người khác. Nhưng Coontz tin rằng hệ thống trường học từ các hệ thống xã hội khác biệt lý thuyết Barnard. Trường quản lý hệ thống, một phân tích có hệ thống các đề xuất, không tập trung vào một địa phương hoặc một nhân tố, nhưng thay vì tập trung vào toàn bộ và mối quan hệ tổng thể giữa. Hệ thống trường học giữa các cơ chế căng thẳng của hành động, và nhấn mạnh của hệ thống phân cấp, phân chia, có hệ thống trong tương tác với môi trường, có lợi thế của nó. Coontz cũng thừa nhận rằng hệ thống trường học của nghiên cứu, nhà quản lý có thể cải thiện các tác động môi trường của cái nhìn sâu sắc nội bộ và bên ngoài, nhưng ông cũng lưu ý rằng mặc dù cay hệ thống các phương

pháp nghiên cứu trông rất mới, nhưng để tiêu hóa sẽ thấy rằng nó không phải là một các loại tư tưởng khoa học mới. Nhiều nhà quản lý sẽ nghe các lý thuyết hệ thống quan điểm ngạc nhiên, bởi vì nó thực sự những gì họ biết.

6) ra quyết định lý thuyết

Làm cho người học nhiều, Simon có thể nói để đại diện cho những con số. Coontz cho biết, từ trường của Jeremy Bentham ra quyết định thực dụng, những lợi ích từ các tính toán kinh tế. Một tính năng tiêu biểu của trường phái này là đại diện của nó là không thực tế kinh nghiệm

quản lý trong học thuật cơ bản, và nhất là kinh tế. Họ chú trọng đến một quyết định hợp lý hợp lý, tập trung vào việc lựa chọn các phương pháp, một số học giả tập trung mở rộng đến, tâm lý xã hội, môi trường ra quyết định và hoạch định chính sách, vv, và các công cụ chính của phân tích lựa chọn hợp lý, do đó, họ rất quan tâm để xây dựng mô hình và toán học phân tích, thường được sử dụng hiệu quả tối đa, hiệu ứng biên, cải thiện Pareto, hệ số tương quan và đường cong, sở thích rủi ro, và như vậy về mặt kinh tế.

Coontz trực tiếp hơn những lời chỉ trích của Simon, Simon, cho mình "quản lý là ra quyết định" đề xuất đưa ra để bác bỏ. Koontz cho rằng, việc ra quyết định, cũng giống như Simon là trung tâm của quản lý, ra quyết định và lý thuyết quản lý dần dần bắt đầu dựa vào ý tưởng, quản lý có thể đi chệch quá xa. Khi ra quyết định là cốt lõi của sự lựa chọn, sự lựa chọn của cả hai phương thức quản lý của tổ chức có thể được, có thể có hành vi hoàn toàn cá nhân. Coontz nói, không phải không có câu chuyện ngụ ngôn, hài hước: phần lớn các lý thuyết quyết định, không chỉ áp dụng cho Tổng công ty Thép Hoa Kỳ, mà còn cho trôi dạt đến

Robinson trên đảo sa mạc. Trừ khi nó hoàn toàn cá nhân cho Robinson loại hoạt động, còn được gọi là "quản lý", hoặc để xây dựng một lý thuyết quyết định quản lý là cốt lõi của vấn đề. Điều này ngụ ý rằng Simon đã không nắm bắt được bản chất của nghiên cứu quản lý.

7) Trường Toán học

Mặc dù các trường khác nhau của lý thuyết quản lý ở một mức độ, áp dụng các phương pháp toán học, nhưng chỉ như là một trường toán học của mô hình quản lý và chương trình một hệ thống toán học. Trường có một đội bóng lớn, một số nhà nổi tiếng hoặc nghiên cứu các hoạt động hậu cần các nhà phân tích thuộc về trường này, đặc điểm cơ bản của nó là sử dụng các mô hình toán học và thủ tục quản lý nghiên cứu. Đức tin của họ là một, đời đời, miễn là việc quản lý, tổ chức, hoặc kế hoạch, hoặc ra quyết định là một quá trình hợp lý, có thể sử dụng ký hiệu toán học và mối quan hệ nhà khai thác để thể nói rằng phương pháp chính của trường là mô hình. Sự khác biệt với các lý thuyết ra quyết định là một trường học thực dụng của toán học, tập trung vào nghiên cứu sản xuất.

Trong hoạt động nghiên cứu và quản lý sản xuất, Burton có thể được xem như một đại diện. Chúng được gọi là nhà hoạt động nghiên cứu, các nhà phân tích hệ thống, mặc dù bản thân họ thường tuyên bố là "nhà khoa học quản lý."

Phương pháp toán học trong quản lý thực sự là khá hữu ích cho các giải pháp của vấn đề quản lý phức tạp để cung cấp đường dẫn rõ ràng và súc tích, đặc biệt là cho các loại quản lý muốn tránh sự phức tạp và

không chắc chắn của người dân, có sức hấp dẫn lớn. Nhưng cũng thẳng thắn chỉ trích Coontz, toán học chỉ là một công cụ, nói đúng, toán học, trường học và không phải là một trường học, bởi vì họ không có thể đề nghị một lý thuyết chung chung. Ở đây, Kuntz thừa kế Fayol về vai trò

của toán học trong các thách thức quản lý. Trường học của ông về toán học như một trường học của quản lý, không công nhận của trường phái này, nhưng thực tế của phù hợp với một.

8) Các phòng học lý thuyết

Đây là đang nổi lên 70 năm sau khi trường học, một đại diện là

Lusang Si (Fred Luthans), xuất bản năm 1976 cuốn sách "Giới thiệu về quản lý: một cách tiếp cận dự phòng" (Giới thiệu về quản lý: Một cách tiếp cận dự phòng), đề xuất một lý thuyết dự phòng trong những ý tưởng cơ bản. Một bài báo của "lý thuyết quản lý phòng: cách ra khỏi rừng" của ông (Lý thuyết dự phòng của quản lý: một con đường ra khỏi Jungle) trong phản ứng trực tiếp đến rừng Kuntz học thuyết, và những nỗ lực của mình để đạt được một quản lý thống nhất và mong muốn Kuntz trùng.

Dự phòng lý thuyết cho rằng các nhà quản lý của môi trường phụ thuộc vào các điều kiện làm việc thực tế, ủng hộ việc nghiên cứu tương ứng giữa bối cảnh và quản lý, họ nhấn mạnh đến hành vi của các nhà quản lý phụ thuộc vào điều kiện môi trường tương ứng. Tất nhiên, người quản lý không phải là một phản ứng tiêu cực đến môi trường, mà còn thay đổi tích cực trong môi trường. Dự phòng quản lý là sự biểu hiện chung nhất, "nếu ... thì ..." Nếu tình trạng này là A, sau đó việc quản lý tương ứng là một; Nếu tình hình là B, sau đó việc quản lý tương ứng là b. Biểu hiện trong lý thuyết của Trung Quốc phòng, nhấn mạnh rằng người dân từ nơi này đến nơi do do do các sự cố và thích hợp.

Dự phòng quản lý với lý thuyết quản lý là tình huống rất giống nhau, nhưng tình huống quản lý căng thẳng là những gì thực sự làm nhà quản lý phụ thuộc vào bối cảnh thành lập, quản lý và dự phòng có nghĩa là thay đổi trong môi trường tồn tại giữa các quyết định quản lý với một tương quan tích cực. Bằng quan điểm dự phòng, quản lý có thể giải

quyết các hoàn cảnh cụ thể của một dây chuyền lắp ráp để xác định một sự thích nghi cao để hình thành quy định của tổ chức, và để xem xét sự tương tác giữa hai người.

Kuntz cho dự phòng về cơ bản tích cực về trường học, ông đã nhiều lần bày tỏ chính mình, "Không có phổ áp dụng biện pháp quản lý tốt nhất." Tuy nhiên, ông tin rằng, tình hình quản lý là quá phức tạp, để xác định các biến môi trường và mối quan hệ tương ứng giữa quản lý rất khó khăn.

9) vai trò của nhà quản lý trường học

Đây là mới nhất trong một trường học, là một người đàn ông một mình xử lý một thế giới lý thuyết của trường đặc biệt. Nó là đại diện của Mintzberg. Mintzberg bằng cách quan sát công việc thực tế của nhà quản lý, từ quản lý thực sự bắt đầu, tổng kết ba loại mười loại vai trò quản lý, sau đó công việc của nhà quản lý để xác định các mối quan hệ, thông tin, truyền thông, ra quyết định trong ba lĩnh vực. Kuntz Mintzberg của công việc được khen ngợi, ông nghĩ sự trở lại đầu Mintzberg quan sát thấy rằng việc quản lý thực tế truyền thống làm việc tốt, nhưng cũng

chỉ ra rằng nhà trường là quá nhỏ để tạo ra các kích thước mẫu ban đầu, chỉ có năm quan sát đối tượng. Một số nhà quản lý không thuộc phạm vi hoạt động quản lý, và có một số hoạt động quản lý quan trọng không có trong thành phần quan sát, hoặc phân tích không tốt. Vì vậy, nhà trường cần phải được cải thiện.

10) kinh nghiệm trong trường học

Kuntz rằng Dell (Ernest Dale) là đại diện của trường, nhưng sau đó người ta thường thấy như Drucker đã có một trường khổng lồ của kinh nghiệm. Trong thực tế, quá trình quản lý trường học được công nhận là thuộc Urwick (Lydall F. Urwick), có thể được phân loại như một kinh

nghiệm học thích hợp hơn. Nổi tiếng của ông "quản lý chuẩn bị để", tổng kết nhiều người nổi tiếng kể từ khi nhà tư tưởng quản lý công nghiệp cách mạng, với Dell có thể được xem như là một kinh nghiệm "tổ chức tuyệt vời" điều tương tự với một trường khác trong kiệt tác này. Và một nghĩa nào đó, Urwick như Ruran truyền thống của Anh, có thể thực nghiệm màu sắc mạnh hơn. Kinh nghiệm thông qua việc phân tích các yêu sách của kinh nghiệm trong trường học để nghiên cứu quản lý, điểm cơ bản bắt đầu có sự so sánh.

Bằng cách phân tích các kinh nghiệm của trường này (thường là trường hợp) để nghiên cứu quản lý trên cơ sở rằng các học giả quản lý và các học viên thông qua việc quản lý hiệu quả các loại khác nhau của sự thành công và thất bại của các kịch bản quản lý, chúng ta có thể hiểu được vấn đề quản lý, tự nhiên học cách quản lý hiệu quả. Dell đối với quản lý trong các "nguyên tắc chung", ông tin rằng cố gắng thiết lập những nguyên tắc chung của cuốn sách quản lý bỏ qua tình hình cụ thể thực tế của mỗi khác, nghiêm túc đã ly dị từ thực tế, phi lý của nó như là scholastics thời trung cổ thảo luận về một đầu vào có bao nhiêu thiên thần có thể nhảy để cho phép như vậy. Ông không nghĩ rằng quản lý là khoa học, quản lý và căng thẳng là một nghệ thuật. Ông đánh giá cao Edwards và Townsend năm 1958, xuất bản các "doanh nghiệp thương mại", một cuốn sách bởi vì cuốn sách nhấn mạnh, không có mô hình chung của các tổ chức, không có chính xác và phổ quát áp dụng cho lý thuyết tổ chức công nghiệp, tuy nhiên, những người từ tương tự như quan điểm của hành vi, từ kinh nghiệm của người khác để học. Quản trị Kinh doanh giáo dục trong các trường hợp phương pháp Mỹ, với những ảnh hưởng thực nghiệm liên quan chặt chẽ. Kuntz chỉ trích quản lý là khác nhau từ các bộ phận pháp luật của pháp luật về biển, nó không phải là tiền lệ để làm theo. Ngay cả Bộ Luật biển, hỗ trợ nền tảng của trường hợp của họ, là ẩn đằng sau những bản án sâu sắc hơn phổ quát luật học. Vì vậy, Kuntz chua cay, Dell đối lập với "phổ quát", nhưng, kỳ lạ đủ, từ kinh nghiệm thực tế của các nhà quản lý để trích xuất những "kết luận chung" có giá trị hay "quy luật chung." Vì vậy, Coontz khẳng định, kinh nghiệm trường học trong nghiên cứu để rút ra kết luận chung, có hiệu lực, đã trở thành một quá trình quản lý trường học. Không chỉ không loại trừ kinh nghiệm quản lý quá trình học, nhưng rất coi trọng

kinh nghiệm. Urwick lý do không được bao gồm trong học kinh nghiệm, bài học kinh nghiệm trong công nhận của ông về các phổ quát của

nguyên tắc. Drucker đối với những người kinh nghiệm học mùa thu của mình, nhưng cũng với điều này.

11) quá trình quản lý trường học

Đây là chú ý nhất của Koontz, nhưng cơ bản là một lời khen đầy đủ của một trường học. Trong mắt của Koontz, trường học này là chủ đề chính của lý thuyết quản lý. Nó được gọi là quá trình quản lý trường học, bởi vì các quản lý của nhà trường như những người khác trong tổ chức hoặc bằng cách làm việc với người khác để hoàn tất quá trình cùng nhau, chúng ta nên phân tích quá trình này có thể được mô tả về mặt lý thuyết, để xác định một số cơ bản nguyên tắc, và do đó hình thành một lý thuyết quản lý. Với các lý thuyết quản lý họ có thể, thông qua nghiên cứu, thông qua các nguyên tắc của thí nghiệm, quá trình quản lý bằng cách dạy các nguyên tắc cơ bản có trong các thực hành quản lý được cải thiện. Đó là quản lý như một tác phẩm hoàn chỉnh do tổ chức của quá trình. Trường này là người khởi của Fayol đến năm yếu tố và khuôn khổ cơ bản của 14 nguyên tắc, đặt nền móng của trường phái này. Thế hệ thứ hai để Urwick và đại diện của người cổ đại như Rickettsia, họ tiếp tục trên cơ sở của Fayol phân loại và phân tích hoạt động quản lý, thực hiện rất nhiều học thuyết mới, chẳng hạn như các cổ gram POSDCoRB seven chức năng của các ông (bảy quản lý chức năng của chữ viết tắt chữ đầu tiên) và phân chia của tiêu chuẩn lao động, Urwick chiều sâu kinh nghiệm quản lý và nguyên tắc quản lý để khám phá sự mở rộng của lý thuyết Fayol của của sự phát triển mới.

Tuy nhiên, trong năm 1949, công việc của Fayol không được dịch sang tiếng Anh trước đây, và lý thuyết của ông trong các hoạt động kinh doanh thực tế của các tác động hạn chế các sáng che khuất ánh sáng của Taylor Fayol, thế hệ thứ hai của thăm dò của trường phái này , hoặc một chính học suy nghĩ. Sau những năm 1950, nhà trường đã mở rộng nhanh chóng, cho dù doanh nghiệp hoặc chính phủ, đang bắt đầu lý thuyết Fayol hướng dẫn và biện pháp quản lý riêng của họ, vì thế cho phép nhà trường để trở thành ảnh hưởng lớn nhất trong các trường học quản lý, Một trong những học giả tham gia vào nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Các Kuntz mình trách nhiệm và ủng hộ và thúc đẩy các trường học là nhiệm vụ của mình. Vì vậy, nó thường được coi Kuntz thay mặt cho thế hệ thứ ba của trường phái này.

Quản lý quá trình tiếp cận cơ bản của trường là chức năng phân tích. Chức năng phân tích của quá trình này bao gồm bốn vấn đề: ① bản chất của chức năng là gì; ② mục đích của chức năng là gì; ③ cách cấu trúc của các chức năng; ④ làm thế nào quá trình chức năng. Ý tưởng cơ bản (Kuntz gọi nó là đức tin), bao gồm bảy yếu tố sau: ① quản lý là một quá trình, thông qua việc phân tích các chức năng quản lý và thiết lập một hệ thống quản lý kiến thức về kiến thức hợp lý;

② kiến thức này để kinh nghiệm quản lý thực tế làm cơ sở, đó là,

phương pháp cơ bản của nó trong triết học là kinh nghiệm ism, tùy thuộc vào những hiểu biết và kinh nghiệm để trích xuất các nguyên tắc cơ bản, có thể hiểu và cải thiện việc quản lý chỉ đạo của người dân, hình thành các mặc khải; ③ những nguyên tắc cơ bản là điểm vào cho hoạt động nghiên cứu, đó là từ đầu đến tìm hiểu việc quản lý những nguyên tắc này, đến lượt mình, đào sâu các nguyên tắc của việc sử dụng nó trong thực tế để nâng cao ý nghĩa và ứng dụng; ④ những nguyên tắc này để cung cấp cho các cơ cấu quản lý của lý thuyết và các yếu tố cấu trúc, nhưng những nguyên tắc này không phải là một quyền tự nhiên, nó có thể được liên tục sửa đổi; ⑤ quản lý hoạt động là một cách để nhận thức và kỹ năng học tập, trong tự nhiên, kỹ năng quản lý, kỹ năng với các điều trị y tế, kỹ thuật, kỹ năng xây dựng là không có khác nhau, nó hoạt động trong thực tế, theo cảm hứng và sự hiểu biết về cải tiến liên tục; ⑥ thực tế của quản lý trong một môi trường cụ thể, có thể có trái với một nguyên tắc quản lý, hoặc sử dụng các biện pháp quản lý, phương tiện khác của việc cải thiện hoạt động quản lý, nhưng điều này không có nghĩa là những nguyên tắc này không đáng tin cậy, như bác sĩ có thể vi phạm nguyên tắc, có phi y tế phương tiện điều trị có thể được sử dụng như kiến trúc sư cũng có thể là trái với nguyên tắc kỹ thuật, nhưng cũng có khả năng sử dụng phi kỹ thuật phương pháp, chúng ta có thể không vì thế mà các nguyên tắc sinh học và các vấn đề vật lý, cùng là nguyên tắc thực sự của quản trị; ⑦ bất kỳ kỷ luật , lần đầu tiên thiết lập sự hiện diện của nó trong cơ sở "Division". Mặc dù hoạt động quản lý sẽ phải chịu nhiều yếu tố, nhưng chúng ta không cần tất cả các tác động của hoạt động quản lý kiến thức có trong lĩnh vực quản lý, không phải những thứ như vật lý của các cấu trúc hóa học, sinh học không khám phá những tính chất vật lý của sự vật, nó chỉ là định nghĩa ranh giới kỷ luật, để thực sự làm cho việc quản lý cho khoa học.

Koontz của loại trường học quản lý và phân chia các ý nghĩa học thuật tuyệt vời. Trong một nghĩa nào đó, anh không chỉ chỉ ra các trường khác nhau có nguồn gốc, tập trung, đặc điểm và những đóng góp, và khám phá những mối quan hệ giữa nhà trường và phát triển của nó trong việc quản lý giá trị học thuật. Mặc dù nhiều người không đồng ý Koontz ý tưởng quản lý thống nhất, nhưng thừa nhận rằng ông là một trường trung học được xác định. Ngay cả những lời chỉ trích của người khác Koontz, cũng được phân chia như lý do của mình để cho các trường học. Có thể nói Kuntz cho biết, khu rừng trở nên phổ biến kiến thức, chỉ từ góc độ khác phản ánh các khu rừng đã trở thành trường học của mình là phân tích các mô hình quản lý. Điều này mô hình phân tích, sự phát triển của quản lý đã có một tác động sâu sắc.

Ngoài ra, một điểm đáng nhấn mạnh là Kuntz trong "thêm về các lý thuyết quản lý rừng" rằng, trong đầu thế kỷ 20 trong lý thuyết quản lý,

nghiên cứu và viết, là có kinh nghiệm thực tiễn trong quản lý nhân,

chẳng hạn như Taylor trong Middlesex Đức Trinh Nữ thép và Bethlehem Tổng công ty Thép tham gia vào quản lý, kỹ thuật và công việc tư vấn; Fayol Mountain Division ở Pháp Terry - Fu Hong Bo - Decca Nashville tổng giám đốc của Mỏ và Luyện kim; Mooney, tổng giám đốc của

General Motors Tổng công ty tại Hoa Kỳ và như vậy. Tuy nhiên, kể từ khi nghiên cứu, vào giữa những năm 1950 trong lý thuyết quản lý,

nhưng chủ yếu là để các trường đại học trong đào tạo nhưng thiếu kinh nghiệm quản lý thực tế, và điều này một chút giống như một giáo sư trường y khoa để dạy cho phẫu thuật, nhưng không bao giờ để bệnh nhân đã phẫu thuật, vì vậy không tránh khỏi gây ra sự nhầm lẫn và mất việc quản lý thực tế của sự tin tưởng.

Tôi rất đồng ý với quan điểm của quá trình quản lý trường xem, bởi vì trong quan điểm của tôi, quản lý là một tổ chức do (không phải cá nhân) để hoàn thành quá trình làm việc, mục đích của nó là để giúp các tổ chức (không phải cá nhân) để đạt được mục tiêu của nó. Đây là bản chất của quản lý và giá trị cuối cùng. Tất nhiên, bản chất khác nhau của tổ chức, mục tiêu của nó có thể không giống nhau: chú trọng nhiều hơn vào hiệu quả của doanh nghiệp công nghiệp và thương mại, và các tổ chức công cộng chú ý hơn đến sự cân bằng giữa hiệu quả và công bằng. Tuy nhiên, không có vấn đề gì loại lý thuyết quản lý, nếu bạn không thể giúp tổ chức đạt được mục tiêu của nó, nó không thể gọi nó là một lý thuyết hợp lệ. Quản lý lý thuyết và nhiều hơn như các ngôi sao, nhưng điều này là hợp lý để kiểm tra tính hợp lệ, các tiêu chuẩn của nó cơ bản và tiêu chuẩn.

Nếu "quá trình - mục tiêu" như các kiểm tra tiêu chuẩn hiệu quả của các lý thuyết quản lý, trong tất cả mười trường học một lý thuyết quản lý, chỉ có quá trình quản lý trường học cung cấp một hệ thống hoàn chỉnh và khuôn khổ, những lý thuyết khác có lý do riêng của họ, nhưng Các góc nhìn tương đối hẹp, và một số phủ nhận rằng quản lý "quá trình - mục tiêu" bản chất của một số các quá trình quản lý để khám phá chỉ là một vấn đề địa phương, quá trình học để bù cho một số (hoặc thậm chí nghiêm trọng) các khiếm khuyết, nhưng họ không giải thích cách một triết lý quản lý tốt chủ trương vào cuối năm tổ chức của mình để đạt được mục tiêu tổng thể của các cơ bản. Như Coontz nói, "có thể góp phần hội nhập vào trường khác (trong trường) hệ thống lý thuyết, nhưng điều này không có nghĩa là với xã hội học, tâm lý học, kinh tế, vật lý và sinh học cũng như quan điểm và phương pháp có thể thiết lập một hệ thống hoàn chỉnh của lý thuyết quản lý. "

Những người khác làm để những con đường mòn dọc theo đoạn hành chính công thông qua các lý thuyết về rừng, đứng ở rìa của mặt cắt ngang về phía chi nhánh sai, sương mù mây hấp bao gồm các vùng nội địa Nhìn lại, tôi đột nhiên nghĩ rằng thời gian của hàng triệu người đã được trích dẫn câu: Mọi người tìm ông ấy hàng ngàn Baidu, Muran nhìn

lại, người đó là trong ánh sáng mờ. Thực sự là một sáo rỗng, nhưng không có thời gian tốt nhất để bày tỏ cảm xúc của tôi.


相关文章

  • 公共行政学的发展
  • 公共行政学的发展 本章概述: 主要讲述行政学学科发展历程及70~80年代西方公共行政的发展,90年代西方国家公共行政的再发 展--重塑政府. 学习重点: 了解行政学学科发展历程,理解并掌握70~80年代西方公共行政的发展,90年代西方国家公 ...查看


  • 西方行政学说发展脉络_王勇
  • 理论园地 西方行政学说发展脉络 ■王勇 行政管理的思想根源可追溯到人类起源的早期阶段,但是作为一门独立的学科却产生于19世纪末20世纪初的美国.西方行政学自其创立伊始,历经百余年的发展,经过种种理论和实践问题的困扰,最终形成了自己独特的风格 ...查看


  • 靠什么"幼吾幼以及人之幼"
  • 今年六一前,洛阳爆出小学生冒雨表演的新闻,有图有真相,引发了不小的反响.有人评论说:谁的童年没在雨中为领导表演过? 我就没有,可也有一段"不堪回首"的往事. 应该是小学快毕业时,我们的城市不知有什么领导光临,很多小学组织 ...查看


  • 整体政府与跨部门协同
  • 整体政府与跨部门协同 ---<公共管理经典与前沿译丛>首发系列序 周志忍 从许多方面看, 公共管理是十几年来我国发展最为迅猛的一个学科.系统追踪国外研究成果并在批判的基础上消化和吸收, 无疑是学科积累知识和发展创新的重要途径.进 ...查看


  • 附一:恐龙谷背景知识
  • 附1:云南禄丰世界恐龙谷背景知识: 聚焦恐龙谷,重返侏罗纪 奥运中国年,恐龙谷盛大开园 2008年,4月18日,云南禄丰世界恐龙谷将揭开神秘面纱,闪亮登场! 届此,云南无旅游娱乐主题公园的历史一去不复返,来自全国乃至世界各地的游客将在这里& ...查看


  • 公共管理必读书目
  • 公共管理必读书目 公共行政学的产生与早期研究范式的确立 威尔逊:<行政学之研究>,<国外政治学>1987年第6期.1988年第1期中文版. 古德诺:<政治与行政>,华夏出版社1987年中文版. 泰罗:&l ...查看


  • 行政领导学
  • 行政领导学 名词解释: 1. 行政领导学:是行政学和领导科学的研究领域,它探讨政府部门及非政府公共机构的领导者进行领导活动的规律和特点,以便应用这些知识来开发领导能力,改善领导的有效性:开发领导潜能,培养强有力的公共行政部门领导者. 2.领 ...查看


  • 僧宝对当代社会的作用和意义
  • 僧宝对当代社会的作用和意义 1. 僧宝在当代佛教复兴和弘法中的作用和意义(佛法传承)(教内传承) 佛教中的三宝是佛教的教法和证法的核心,具体而言佛教中的三宝是指是指佛宝.法宝.僧宝.佛宝,是指已经成就圆满佛道佛教三宝的一切诸佛.法宝,即诸佛 ...查看


  • "微时代",读什么?
  • 龙源期刊网 http://www.qikan.com.cn "微时代",读什么? 作者:张铁 来源:<作文与考试·高中版>2014年第18期 信息技术代有更替,近两年来,微信成为很多人的移动聊天室,用户已超过 ...查看


  • 伍德罗威尔逊-行政学研究原文
  • 行 政 学 研 究 (伍德罗·威尔逊)(上) 我认为任何一门实用科学,在没有必要了解它时,不会有人去研究它.因此,如果我们需要以某种事实来论证这种情况的话:著名的行政学实用科学正在进入我国高等学校课程的事实本身:则证明我们国家需要更多地了解 ...查看


热门内容